Lúc này, cô là người đầu tiên nhìn sang.
“Ôi, mặt cô Nhan bị sao thế?” - Cô kêu lên một tiếng, tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt của cô làm Nhan Duyệt kích động nhìn về phía Nguyễn Thiên Lăng hốt hoảng hỏi: “Em làm sao?”
Nguyễn Thiên Lăng nheo cặp mắt sắc bén lại, bỗng nhiên đứng dậy tức giận hỏi thím Vương: “Súp này dùng gì để làm?”
Thím Vương tưởng rằng cô Nhan bị ngộ độc, thím vội giải thích: “Thiếu gia, súp này dùng tôm để làm. Tôm bóc vỏ là loại tôm tươi, sẽ không vấn đề gì cả! A... hay là cô Nhan dị ứng với hải sản?"
Mọi người đều biết, hải sản tươi dễ khiến người ta bị dị ứng cho nên loại mà rất nhiều người ăn đều là hải sản đã qua chế biến.
Nhan Duyệt cũng hiểu là chuyện gì đang xảy ra, cô ta che mặt mình không cho người khác nhìn thấy bộ dạng đáng sợ này của cô ta.
“Lăng, nhanh đưa em đến bệnh viện! Em không muốn ở lại đây nữa... nhanh đưa em đi!” - Cô ta hét lên, mất đi phong độ thường ngày.
“Đừng sợ, anh sẽ đưa em đến gặp bác sĩ!” - Nguyễn Thiên Lăng bế cô ta lên, vội vã chạy ra ngoài.
Bà Nguyễn lo lắng nhìn bóng lưng họ, quay đầu nghiêm nghị nói với thím Vương: “Ngày mai cô không cần đến làm nữa!”
“Phu nhân!” - Mặt thím Vương biến sắc.
“Mẹ...”
Giang Vũ Phi đứng dậy giải thích cho thím Vương: “... Súp này là con dặn thím Vương làm! Con nghĩ Thiên Lăng thích ăn tôm viên nên đã kêu thím Vương dùng tôm bóc vỏ làm món súp trân châu này. Chuyện này không liên quan đến thím Vương. Đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575761/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.