“Anh đủ chưa? Tôi tự biết tắm, đi ra!” - Giang Vũ Phi nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh, chỉ sợ anh ta làm bậy.
Trên môi Nguyễn Thiên Lăng nở nụ cười nhẹ, đôi mắt u tối.
Anh kéo người cô lại gần, ánh mắt hai người một trên một dưới, một sâu lắng, một đầy vẻ xấu hổ không thể che đậy.
Người đàn ông không nói gì, nụ cười trên khóe môi dần dần biến mất, màu sắc trong đôi mắt như bình mực bị đổ, nhanh chóng loang ra.
Tay anh ôm chặt lấy eo cô, từ từ siết chặt, Giang Vũ Phi đột nhiên không thể động đậy, như thể đôi mắt anh biết điểm huyệt vậy.
Xưa nay cô chưa bao giờ thấy một Nguyễn Thiên Lăng như vậy.
Trong ấn tượng của cô, anh ta lạnh lùng vô tình, ngày thường không thèm nhìn cô lấy một cái.
Nhưng Nguyễn Thiên Lăng của hôm này thật lạ, ánh mắt anh ta cũng thật lạ, khiến người khác hoảng loạn và sợ hãi.
Giang Vũ Phi không hiểu nổi, tại sao sau khi cô tái sinh, anh ta cũng theo đó mà thay đổi.
Cô rất lo lắng, người thay đổi, một số sự việc cũng theo đó mà thay đổi…
Nhưng cho dù anh ta có thay đổi như thế nào, cô cũng sẽ không động lòng với anh ta.
Giang Vũ Phi đã từng yêu anh ta sâu đậm, nhưng tình yêu đó đã chết rồi, mãi mãi tan biến rồi.
Cuộc đời này, sẽ không ai có thể làm tổn thương cô được nữa!
Sự hoảng sợ, chán ghét và lạnh nhạt trong đáy mắt cô đã bị Nguyễn Thiên Lăng thu hết vào đáy mắt anh.
Anh giữ chặt cằm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575674/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.