Anh nghĩ đến chuyện hai người cũng đã kết hôn hơn một năm, cô cứ ở nhà như vậy không giao du với ai, giống như phụ nữ ngày xưa không bước chân ra khỏi cửa một bước, cũng không can thiệp vào chuyện của anh, còn tam tòng tứ đức hơn cả phụ nữ ngày xưa.
Có lẽ cuộc sống khô khan như vậy khiến cô chán ghét, làm cho cô nảy sinh tâm lý phản kháng, cho nên gần đây tính tình của cô mới bất thường như vậy.
Nghĩ đến đây, Nguyễn Thiên Lăng cảm thấy cần phải giúp đỡ cô.
Nếu không thì không chừng vợ của anh sau này gây ra tiếng xấu, người chịu thiệt chỉ có thể là anh.
Anh đặt tay lên vai cô, khẽ nghiêng người, gương mặt kề sát mặt cô, mỉm cười nói: “Ngày mai có một bữa tiệc, cô đi cùng với tôi được không?”
Đôi mắt Giang Vũ Phi khẽ động đậy.
“Là tiệc gì?” - Cô hỏi anh.
Nguyễn Thiên Lăng thấy cô có chút phản ứng, tự cho rằng suy nghĩ của anh là đúng, nghĩ rằng cô đúng là buồn chán, cho nên muốn ra ngoài đi loanh quanh.
Giang Vũ Phi không biết suy nghĩ của anh, nhưng mà anh nghĩ không sai, chẳng qua đối tượng là một Giang Vũ Phi chưa tái sinh.
Nếu như cô chưa tái sinh, nhất định vui mừng như điên đối với lời đề nghị này, không chỉ vì có thể ra ngoài hít thở không khí trong lành, mà còn là vì lời mời chủ động của anh.
Nhưng cô đã không còn là Giang Vũ Phi ngày trước.
Cô động lòng là vì cô biết bữa tiệc ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì.
Nguyễn Thiên Lăng mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/262062/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.