Edit: Lăng Mộ Tuyết
Phiền lão gia tìm được quan ấn, cũng không nói thêm gì, khi quay về chủ ốc mắng Kha thị hai câu thì vội vội vàng vào cung.
Một lượng lớn hạ nhân đi theo hai chủ tử rời khỏi, không có khí thế hung hổ như lúc tới, nháy mắt trả lại cho Mai Trinh viện sự yên lặng vốn có.
Dương Như Tuyên có vẻ đăm chiêu xử lý mảnh nhỏ trên mặt đất, trong nháy mắt xảy ra nhiều chuyện như vậy, khiến nàng đánh thắng một trận mà ngay từ lại đầu không biết gì thật sảng khoái.
Nghĩ kĩ, đột nhiên thoáng nhìn Phiền Bách Nguyên được Mặc Ngôn đỡ đứng dậy, nàng vội hỏi: "Hầu gia, muốn lên kia?"
Phiền Bách Nguyên không tiếp lời, chỉ sợ mới mở miệng tiếng cười sẽ bật ra.
Nhìn bóng lưng Mặc Ngôn đỡ hắn đi xa, Dương Như Tuyên không biết tại sao mà tâm đau xót.
"Thiếu phu nhân, thực xin lỗi, ta không nên làm hỏng những bảo bối đáng giá này." Đợi Phiền Bách Nguyên đi xa, Hạnh Nhi mới nhẹ nhàng thở ra, mở miệng: "Nếu hết bán những bảo bối này, khẳng định sẽ được rất nhiều tiền, có thể mua nhiều thuốc trị mắt cho Hầu gia, thật sự là quá đáng tiếc rồi."
Dương Như Tuyên nghe vậy, thu lại cảm xúc, cười liếc nàng: "Ai bảo ngươi nôn nôn nóng nóng như vậy?"
Hạnh Nhi mấp máy miệng, xác định Phiền Bách Nguyên và Mặc Ngôn cũng không trốn ở ngoài phòng nghe lén, mới nhỏ giọng mà nói: "Thiếu phu nhân, ngươi thật sự tin ta đến phòng hạ nhân xử lý sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-lam-thiep/2266606/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.