Edit: Lăng Mộ Tuyết
"Hầu gia, ngươi làm sao vậy, có phải thân thể không khỏe hay không?"
Cảm giác hơi thở của nàng tới gần, hắn không chút suy nghĩ nghiêng người: "Ta không sao, ngươi nên đi chuẩn bị đồ ăn sáng đi." Tiếng nói khàn khàn kia mang theo sự bất đắc dĩ.
Có thể lấy một chút sự khôn khéo khi nàng đối mặt với Nhị nương chia cho hắn hay không?
Hắn không muốn thấy loại "Quấy rầy" khờ dại lại mơ hồ này.
"A... Được, ta lập tức đi chuẩn bị." Nghĩ thầm rằng hắn không thích chính mình quá thân cận, trong lòng nàng có chút mất mác, nhưng hết cách, nàng cảm thấy quan hệ của bọn họ cũng đang dần dần được cải thiện.
Đi đến trước bàn trang điểm, đang muốn lấy cái lược, nàng phát hiện chính mình giống như quỷ, còn có vạt áo của nàng... Đang muốn kêu ra tiếng, nàng vội vàng che miệng lại, quay đầu xác định nàng không khiến hắn chú ý, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lập tức chỉnh sửa xiêm y, khoác áo lên, dùng lược chải qua, vội vội vàng vàng rời khỏi.
Lần này, cuối cùng nàng cũng hiểu vì sao Mật Nhi lại nói lát sau mới quay lại... Đây thật sự là hiểu lầm lớn!
May mắn, Hầu gia không nhìn thấy, hu.
Đợi nàng đi rồi, Phiền Bách Nguyên nâng trán, khẽ thở dài, may mắn, nàng không biết hắn nhìn thấy, ài.
Sáng sớm, sau khi dùng cơm xong, Dương Như Tuyên và hai nha hoàn cùng thu dọn bàn ăn rồi lui ra khỏi phòng, đợi thật lâu sau, Phiền Bách Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-lam-thiep/2266605/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.