Lúc đầu, Ellie căng thẳng với chuyến đi về nhà. Còn giờ thì cô thấy sợ nó.
Cô nằm thao thức nhìn chằm chằm vào những cái bóng hắt lên bức tường từ ngọn đèn đường bên ngoài cửa sổ phòng ngủ. Cô đã thức khuya chuyện trò với dì Millie, và giờ cô không thể ngủ được.
Phòng cô vẫn y như lúc cô đi. Các cuốn sách yêu thích của cô vẫn nằm ngay hàng trên kệ phía trên bàn học. Giường cô vẫn còn tấm trải màu hồng sáng. Trên tủ kéo vẫn là chiếc đèn sứ nhiều màu mà cô và dì Millie đã nhìn thấy tại một chợ trời. Vẫn còn đó những bộ quần áo trong tủ đồ mà cô đã không mặc trong nhiều năm nhưng cô vẫn không thể tự mình đem đi bỏ. Căn phòng này vẫn là một chỗ trú ẩn an toàn của cô.
Nó đã không được như vậy vào lúc đầu. Khi cô được đưa đến gia đình Wheatleys cách đây nhiều năm, cô đã thấy sợ hãi cho một tương lai không chắc chắn, nhưng chú Oliver và dì Millie đã cho cô tất cả những gì cô cần, một môi trường an toàn, yêu thương và thời gian để thích nghi. Họ đã mở rộng cửa nhà và trái tim mình cho cô, và cô sẽ không bao giờ có thể đáp trả được hết sự rộng lượng và lòng tốt của họ. Khi nào cô còn ở trong nhà họ, cô còn cảm thấy được bảo vệ.
Tuy nhiên, Winston Falls vẫn sẽ luôn là ngôi nhà thực sự của cô. Các chuyến về thăm đã thường xuyên hơn trong những năm qua, và cô thường không thể chờ để được trở lại gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ideal-man/35814/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.