Chạng vạng, lại có mưa nhỏ.
Lâm Cẩn Dung bước nhanh xuyên qua mái hiên nhà cũ, điđến chính viện của Lục lão phu nhân cùng Lâm lão thái thái. Chính viện so sánhvới các sân viện khác rộng mở hơn một chút, trong đình viện còn có vài cành hoamai, còn chưa tới thời kỳ hoa nở, không thấy vẻ náo nhiệt kia.
Có một gian vén mành, một cỗ nhiệt khí cùng với thanhâm hài tử cười đùa truyền ra. Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn lại, thấy Lâm lãothái thái cùng Lục lão phu nhân một trái một phải ngồi ở trên tháp, đám ngườiTống thị, Đào thị, Chu thị, La thị theo thứ tự ngồi bên dưới, hài tử hai nhàLục, Lâm một bên đang ghé vào một chỗ đùa vui. Làm sao còn thấy cảnh tượng tangthương đáng sợ hôm qua.
Nghị Lang đang cùng Lực Lang ngồi xổm ở một góc khôngbiết chơi cái gì, thấy mẫu thân, lập tức đứng lên chạy về phía Lâm Cẩn Dung,chặt chẽ ôm lấy chân của nàng, ngửa đầu nhìn nàng cười, ngọt ngào gọi mộttiếng: “Nương, người đi đâu vậy?”
“Nương đang làm việc a.” Lâm Cẩn Dung nắm tay hắn điđến trước mặt mọi người, nhất nhất hành lễ thỉnh an, rồi mới bẩm báo với Lụclão phu nhân: “Lão thái thái, vừa rồi Nhị lang sai người đến hồi âm, nói là bọnhọ đã được bình an đến vào nghỉ tạm trong thôn trang kia, trang chủ tốt lắm,chẳng những thu lưu bọn họ, còn thỉnh đại phu cho công công, có điều thương thếcủa công công có chút nghiêm trọng, tạm thời chưa thể động đậy, trước dừng lạihai ngày, chờ công công đỡ hơn, sẽ được mấy người Trường Thọ hộ tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408062/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.