Lục Kiến Tân nổi giận đùng đùng đem một phong thư đặtở trên bàn, tức giận nói: “Đúng là tham quan, sao không xử lý bọn họ chứ! Độngtí là tiền, thiếu còn không thành, kéo bè kết phái, thật đáng giận đến cựcđiểm!” Hắn nay xem như tìm được phương pháp, đã liên lạc, tiếc rằng tiêu phíquá lớn, phải ngẩng mặt cầu người không tính, còn phải tốn của cải, vì thế lạicó chút oán trách Mai Bảo Thanh: “Không có tên kia thì sẽ không hỏng việc. Đầucơ trục lợi, hắn xứng đáng gặp chuyện không hay ho!”
Lâm Ngọc Trân nghe hắn oán giận hồi lâu, không khỏi anủi hắn: “Nếu thật sự không được, tùy tiện đi chỗ nào cũng được, tóm lại ta đềuđi theo chàng.”
Lục Kiến Tân há có thể cam tâm?! Hắn muốn mưu cầu chứcquan cao hơn một tầng, trong triều bao nhiêu trí sĩ đến hơn 70 tuổi còn luyếntiếc, hắn còn trẻ thế này, bất quá mới chỉ trên dưới 50, tính ra vẫn còn hơn 20năm nữa, ai có thể nói rõ ràng trong hơn hai mươi năm, hắn khi nào thì đột nhiêngặp vận may, thăng chức rất nhanh đây? Lập tức phiền chán nói: “Nữ nhân, tầmnhìn hạn hẹp, hiểu được cái gì? Ta vất vả nửa đời người, chẳng lẽ cứ như vậysao?”
Hắn tâm tình phiền chán phát giận, Lâm Ngọc Trân cũngkhông phải người chịu nhịn, lập tức cười lạnh nói: “Ta là không hiểu, chàng thìbiết rõ chắc, chàng lên kế hoạch đi. Biết la liếm cũng là bản sự.”
Lục Kiến Tân trừng mắt nhìn nàng một cái, chung quyvẫn không thích làm ầm ĩ với nàng.
Hà di nương lặng lẽ đi vào, thay đổi một chén trà nóngcho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408047/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.