Lễ bồi này một chút thành ý đều không có, nào cóchuyện bản thân đã làm sai, giải thích nhận lỗi với người ta còn nói ra khuyếtđiểm của người ta chứ? Lục Giam càng tức giận: “Nàng thật quá đáng, chờ ta cũnglừa nàng giấu giếm nàng một hồi xem? Xem nàng sẽ hào phóng thế nào.” Từ trướcgiấu giếm hắn lừa hắn cũng quên đi, chuyện khi đó thật sự không rõ, hắn cũngkhông muốn truy cứu, nhưng đến lúc này nàng vẫn còn tiếp tục lừa, tiếp tục giấugiếm hắn, thật sự là hơi quá đáng.
Lâm Cẩn Dung làm sao quản hắn có sắc mặt gì, chỉ đưara chủ ý không cùng hắn tức giận, liền nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay hắn, nhỏ giọngnói: “Không được, chàng không thể giấu giếm ta, cũng không thể gạt ta.”
“Không phải nàng chưa tỉnh ngủ chứ?” Lục Giam hừ lạnhmột tiếng: “Chỉ cho châu quan phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn.”
Lâm Cẩn Dung nghiêm túc nói: “Chàng mới là quan, tamới là dân. Trên thực tế chàng muốn phóng hỏa hoặc là đốt đèn, ta thật sự làmột chút biện pháp đều không có.”
Lục Giam lập tức nhướn mày: “Ta có chỗ nào giấu giếmnàng?”
Lâm Cẩn Dung cúi con ngươi cười: “Không có, đều là chuyệnquá khứ rồi, chúng ta không đề cập tới được không? Ta nhận lỗi với chàng.” Nóixong quả thực thi lễ với Lục Giam: “Là ta không phải, còn thỉnh phu quân thứlỗi.”
Lục Giam sắc mặt hòa hoãn hơn chút, nhưng vẫn mấthứng: “Nếu lúc trước đã hạ quyết tâm gạt ta, vẫn nên gạt tiếp mới phải, tội gìlúc này nói cho ta biết? Cũng không sợ ta biết được sẽ nuốt trọn đồ cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408043/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.