Cây cối hấp đầu nước tuyết, cành lá chồi non tất cảđều nổi lên một tầng trơn bóng no đủ, hoa anh đào đã có một cành, bất quá mộtđêm gió mát thổi qua, chồi non liền thò đầu ra để lộ một chút phấn bạch, giốngnhư tùy thời tùy chỗ đều sẽ tỏa sáng vậy.
Lâm Cẩn Dung đáp ứng yêu cầu của Chư sư mẫu, cùng đivới mấy nhi tử của bà ở phía sau núi dạo chơi. Hàn thị cùng Lâm Cẩn Dung từ nămấy vẫn coi nhau là tri âm, lập tức lại chia lìa không thấy mặt, chỉ có thư từlui tới, cho nên hôm nay thấy Lâm Cẩn Dung thì vô cùng cao hứng, lôi kéo taynàng líu ríu nói không ngớt: “Nghe nói muội đã sinh con, lại biết muội từ kinhthành trở về, ta liền muốn đi thăm muội, tiếc rằng đột nhiên gặp phải chuyệnkia, sau đó đến phúng viếng, một đám người chạy đến thật không tiện, lại khônggặp được muội, bà bà nói muội sớm hay muộn đều sẽ đến, bảo ta kiên nhẫn chờ, tacũng chỉ biết chờ thôi a……”
Đã qua vài năm, Hàn thị vẫn còn duy trì vẻ sảng khoáivui vẻ lúc trước, thật không dễ dàng, Lâm Cẩn Dung cười nói: “Ta cũng muốn tớithăm sư mẫu cùng vài vị sư tẩu, nhưng không tiện xuất môn.”
Đã gả cho người khác, luôn luôn bất tiện. Hàn thịcười, thập phần lý giải, vẫn là đáng tiếc nói: “Chỉ tiếc không thể gặp gỡ vớimuội sớm hơn.”
Lâm Cẩn Dung có chút phiêu miểu trả lời: “Lần tới, lầntới nữa gặp mặt tất nhiên có thể, tẩu muốn bao lâu, ta liền chơi lâu chừng đóvới tẩu.”
Hàn thị vui vẻ cầm tay nàng, thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408022/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.