Tuyết tan so với lúc tuyết rơi luôn lạnh hơn vài phần,trên đường lầy lội không chịu nổi, người đi đường rất thưa thớt, sau giữa trưa,ở một cửa hàng hương liệu phố Khánh Dương hạ ván cửa, không hề đãi khách.
Than cháy thiêu đốt trong bồn đồng bóng loáng, khiếntrong phòng ấm áp như mùa xuân, một chậu thủy tiên đặt ở trên án cạnh cửa sổ,tịch mịch tỏa ra hương thơm nhè nhẹ.
Lâm Thế Toàn nhấc ấm trà, rót một chén trà nóng choLục Giam, giương mắt nhìn về phía Lâm Cẩn Dung ngồi một bên lật sổ sách: “ADung, muội thật sự muốn làm như vậy?”
Lâm Cẩn Dung đang xem sổ sách của sản nghiệp của GiangNam bên kia, vì là gạt Lục Giam, cho nên mắt xem tám hướng, tai nghe bốnphương, mới nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn hắn cười, ngữ khí chân thật đáng tin:“Đúng. Chuyện này vốn năm trước đã muốn làm, nhưng lúc đó đang có đại tang,cũng không tiện xuất môn, hiện nay không thể buông tha.”
Lâm Thế Toàn lại nhìn Lục Giam, thử nói: “Phát cháokhông phải đại sự, nhưng nếu muốn xây dựng nhà tình nghĩa, chỉ sợ kinh động khálớn.”
Lục Giam đưa tay xoay chén trà, nói: “Sang năm trònđạo hiếu rồi, nay đúng là thời cơ tốt. Cũng là tâm nguyện của A Dung…” Hắn dừngmột chút: “Cũng là tự nàng bỏ tiền ra, nghĩ đến sẽ không có ai để ý. Cho nênmuốn nhờ Tam ca hỗ trợ.” Nói xong hướng Lâm Thế Toàn vái chào thật sâu.
Lâm Thế Toàn vội đứng dậy hoàn lễ: “Ta là ca ca, hỗtrợ tất nhiên sẽ làm. Nhưng A Dung nên tìm một người hữu dụng giúp đỡ mớiđúng.” Nói đến nói đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408021/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.