Nông phụ một bên ý bảo nam nhân đi chuẩn bị rượu bắtgà, cười làm lành nói: “Công tử muốn nghỉ đêm không, có cần cho ngựa ăn không?”
Công tử kia lạnh lùng nhìn bà liếc mắt một cái, ném ramột bó tiền to.
Đồng tiền mới tinh từ trên bàn đá rơi xuống mặt đất,lòng vòng vài cái. Đúng là ý tứ không cần lắm miệng. Nông phụ cười tủm tỉm đinhặt tiền cất vào trong lòng, nói: “Ngài vào trong phòng ngồi chờ đi, ở ngoàinày lạnh lẽo.”
Công tử kia không nói được một lời, tôi tớ lo lắngnhìn hắn một cái, phân phó nói: “Thu thập một gian phòng ở sạch sẽ.”
Nông phụ phân phó bọn nhỏ đang co đầu rụt cổ: “Cẩu Tửquét tước phòng ở, Đại Nữu giúp ta nhóm lửa……”
Sắc trời ám trầm, đen như vẩy mực, hai ngọn đèn làmbằng sứ men xanh chỉ thắp một chút dầu, khiến căn phòng ở vốn có vẻ mờ nhạt hắcám tăng thêm vài phần u ám. Công tử kia vẫn không ngừng uống rượu, tôi tớ mặtđen như thép, rõ ràng vô cùng mất hứng, nhưng không nói nhiều một câu, tay chânchịu khó, chiếu cố công tử cẩn thận, ánh mắt của công tử kia chỉ về phía đồ ănnào, hắn liền lập tức gắp món đó vào bát.
Nông phụ đưa đồ ăn đi ra, thấp giọng nói với nông phuđang ngồi xổm sao đậu: “Nhìn xem, chủ gia, người ta là kẻ có tiền sống từngngày tiêu dao, đáng thương cho con gà mái già đẻ trứng kia của chúng ta……”
Nông phu thấp giọng thối mắng: “Phi, đủ tiền cho nàngmua mười con gà mái biết đẻ trứng rồi mà, nàng còn muốn thế nào nữa?”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1408002/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.