Trong phòng đèn đuốc sáng trưng, chung quanh sáng sủa,Lục Kiến Trung lại thấy trước mắt một mảnh hắc ám. Tay hắn tâm gan bàn chân tấtcả đều là mồ hôi lạnh, tay và chân run rẩy, hắn dựa vào tay vịn, liều mạng muốnkhống chế cảm xúc của bản thân, để mình bình tĩnh trở lại, nhưng dù thế nào hắncũng khống chế không được. Giống như có một bàn tay, ở trong lồng ngực hắn, ởtrong lòng hắn, đang dùng sức cào xé, nặng nề mà đau đớn. Đau đến mức khiến hắnkhông thở nổi, lại không biết phải kêu với ai.
Trong phòng rõ ràng thực trống trải, chỉ có hai ngườihắn và Lục Kiến Tân ngồi đó, nhưng hắn vẫn cảm thấy thực chật chội, ngột ngạtkhông thở nổi, hắn nâng lên ánh mắt không còn chút thần thái, nhìn về phía LụcKiến Tân. Lục Kiến Tân ngồi đối diện, rũ mắt nhìn chằm chằm chén trà sứ menxanh hình hoa sen 6 cánh kia, lăn qua lộn lại thưởng thức. Chén trà men sứ dễchịu sáng bóng, giống như ngàn phong thúy sắc, dưới ánh nến như băng như ngọc.Hay cho một đồ sứ cổ cực phẩm, hay cho một ca ca ngoan độc!
Lục Kiến Trung nhìn về phía Lục Kiến Tân trong ánh mắttràn ngập oán độc. Đúng vậy, Lục Kiến Tân chỉ đưa ra đề xuất mờ mịt, ngườiquyết định là bản thân hắn. Nhưng mà, sao Lục Kiến Tân có thể thoải mái nhưvậy? Đến cuối cùng, cái gì cũng đều là một mình hắn làm, Lục Kiến Tân còn cóthể làm người tốt cảm thán một hồi, tay hắn lại dính máu nhi tử của mình. Trongnháy mắt, Lục Kiến Trung hận thấu Lục Kiến Tân, lại thấy ẩn ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407998/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.