Thật sự là thời buổi rối loạn, Tố Tâm nhìn sắc trời,vội đỡ lấy Lâm Cẩn Dung đang thở hổn hển: “Nhị thiếu phu nhân đừng vội, ngườichờ chút, nô tỳ đi thay người thông truyền.”
Lục lão phu nhân tuổi đã cao, thân mình không tốt, lạimất ngủ, thường thường cần dùng thuốc an thần mới có thể đi vào giấc ngủ, nhờthế bà có thể ngủ ngon hơn, nhưng muốn đánh thức trong lúc đang ngủ mơ lạikhông dễ dàng.
Tố Tâm đi vào trong phòng, nha hoàn Tố Lan trực đêmcũng vừa mới dậy, đang thu dọn giường chiếu, thấy nàng vội vàng, không khỏitrêu ghẹo nói: “Sáng tinh mơ chạy cái gì, phía sau có cẩu đuổi theo tỷ sao?”
Tố Tâm “Phi” một tiếng, mắng: “Nói hươu nói vượn,miệng chó không mọc được ngà voi.” Xoay người liền vào buồng trong.
Tố Lan còn muốn nói tiếp, liền thấy được Lâm Cẩn Dungđi theo vào, lập tức bị hù thay đổi sắc mặt, cung kính hành lễ với Lâm CẩnDung, bồi cười nói: “Nhị thiếu phu nhân, nô tỳ lỡ miệng, mong người thứ tội.”
Lâm Cẩn Dung trong lòng có việc, làm sao có tâm tìnhcùng nàng so đo, chỉ nói: “Làm phiền tỷ tỷ chuẩn bị nhuyễn kiệu, lão thái tháilập tức sẽ đi ra ngoài.”
Tố Lan có chút kinh ngạc, nhưng thấy thần sắc Lâm CẩnDung chân thật đáng tin, cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng đi an bài. Đợi đếnkhi Tố Lan rời đi, Lâm Cẩn Dung liền vểnh tai nghe động tĩnh bên trong.
Tố Tâm đang thấp giọng gọi lão thái thái, lão tháithái cũng là mơ mơ màng màng, thật lâu mới “Ân” một tiếng, tiếp theo lại khôngcó tiếng động. Mắt thấy thời gian từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407997/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.