Nhóm ma ma chỗ nhị môn vốn là ôm tâm tư, vừa nghe thấycâu này của Lâm Cẩn Dung trong ánh mắt đều lộ ra ánh sáng. Nhị thiếu phu nhâncường thế trở về a, có câu là, có tiền có thể sai sử cả ma quỷ mà, thời điểmNhị thiếu phu nhân chưa có nhi tử, có lúc bị đè ép, nhưng cũng chưa từng thấynàng có gì chột dạ lùi bước. Nay nàng đã có nhi tử, Nhị gia lại làm quan, tiềntài bên người lại nhiều, phải khí thế như vậy mới đúng.
Mọi người tự so sánh cao thấp, từ trước Nhị phòng thấtthế, thời điểm Đại phòng đắc thế không khỏi nịnh hót Đại phòng, sau Lâm NgọcTrân bị đè ép, rất nhiều người lại động tâm tư, trái phải lắc lư, nay thấy LâmCẩn Dung lấy phương thức cường thế trở về, vừa vào cửa liền có thái độ bỏ qua,sao có thể không khiến người cẩn thận cân nhắc? Vì thế không câu nệ có thật sựmuốn dựa vào Lâm Cẩn Dung hay không, vẫn là gió chiều nào theo chiều nấy, đềubỏ ra tinh thần, dùng sức thổi phồng.
Lâm Cẩn Dung lại rất rõ ràng, một mực ôn hòa, chỉ phânphó Phan thị: “Trời lạnh, bảo vệ Tứ thiếu gia thật tốt, đừng để bị đông lạnh.”Các nàng hành tẩu trên đường đã bắt đầu vào đông, lúc này sắc trời mênh mang,gió đêm mát mẻ, nhưng thật ra có chút se lạnh.
“Vâng, thiếu phu nhân.” Phan thị biết vâng lời, tronghành động lại vừa đúng lộ ra vẻ hào phóng khéo léo quen mặt của nô bộc thế gia.Nghị Lang được bao kín trong áo choàng sắc đỏ thẫm, mở to một đôi mắt đen láytò mò nhìn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407961/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.