Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã vào tháng 11, LâmCẩn Dung mang thai 5 tháng đã lộ chút bụng, nhưng cũng không mập mạp, từ phíasau nhìn lại, chỉ có thể nhận ra nàng béo lên một chút, cũng không nhận ra làphụ nhân có thai. Từ ngày ấy đi Tướng Quốc tự, xảo ngộ phu thê Vinh Thất khôngđược lâu, cuộc sống của nàng dần trở nên an ổn.
Phu thê Vinh Thất cũng không đến cửa hàng chọn này nọ,thậm chí không thấy gặp mặt. Lâm Cẩn Dung nghĩ đến, bọn họ có nhiều điều cố kỵ,sợ bản thân mượn cơ hội này trèo cao, một khi đã như vậy, nàng càng không cầnphải chủ động giao tiếp. Đơn giản đem chuyện này quăng qua sau đầu, chọn thờitiết tốt lại cùng Lục Giam xuất môn, mỗi lần đều là tỉ mỉ trang điểm, hoặc làdùng quạt Triều Tiên rồi trâm gài tóc, hoặc là dùng tơ lụa của Uy quốc, khôngkhoa trương, nhưng thực tinh xảo, làm cho người ta liếc mắt một cái có thể nhậnra, gặp rồi lại càng khó quên. Thường xuyên sẽ có nữ quyến tiến lên hỏi thămnàng mua ở đâu, nàng tất nhiên là cười tủm tỉm nói cho người ta biết.
Nàng không biết đến tột cùng có phải nàng có duyên vớinơi này hay không, tóm lại sinh ý của cửa hàng dần dần trở nên thịnh vượng, đếnĐông chí đã được người trong kinh thành công nhận, thậm chí so với giao thừacòn được coi trọng hơn, mỗi nhà khi đó đều phải đưa quà tặng trong ngày lễ, chonên trước sau Đông chí trong cửa hàng luôn buôn bán lời, cũng dần dần có chútdanh tiếng.
Khi chuyển hàng hóa xong, thư của Lệ Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407927/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.