Nam tử kia ngữ khí không tốt, Diêu Trác cũng không đểý đến hắn, chỉ thuận miệng đáp một câu: “Không phải.”
Nam tử kia reo lên: “Cái gì không phải?! Mơ tưởng giấugiếm ta chăng!”
Lâm Cẩn Dung xuyên thấu qua lớp rèm mỏng manh nhìn rangoài, chỉ thấy nam tử kia ánh mắt thẳng tắp cách qua rèm cửa trừng mắt nhìnmình, nửa điểm lễ phép đều không có, thật sự cho rằng mình đoạt sinh ý của hắn,lập tức muốn tiến lên lý luận cãi nhau tìm phiền toái. Nghĩ hẳn đều là Lục Giamtự chủ trương chọc phiền toái, trong lòng không khỏi phiền chán, một cỗ lửagiận vô danh tràn ngập lục phủ ngũ tạng, hai huyệt bên thái dương đột nhiênnhảy dựng, trán, đỉnh đầu đau nhức. Chỉ không muốn chọc phiền toái, liền khôngthèm nhìn người nọ, phân phó Diêu Trác: “Trông chừng mấy thứ này, đợi hai ngàynữa ta an bài xong rồi, lại tới tìm ngươi, đem hàng hóa đưa qua.”
Diêu Trác ôm quyền hành lễ: “Vâng.”
Lâm Cẩn Dung lại hỏi: “Làm việc có tiện không?”
Diêu Trác vội đáp: “Thuận lợi.”
Nam tử kia thấy hai người không để ý tới hắn, khôngkhỏi giận tím mặt, không phân tốt xấu xông lên trước rèm xe khoa tay múa chân,lớn tiếng hét lên: “Đạo lý gì vậy! Rõ ràng là ta cùng hắn đàm luận trước, dựavào cái gì ngươi vừa đến đã đoạt đi? Cũng không phải ta không nâng giá nổi,ngươi chỉ là một nữ nhân, không ở nhà giúp chồng dạy con, chạy đến đây làm cáigì? Quả thực không tuân thủ nữ tắc!”
Lâm Cẩn Dung đúng là đang bực mình, thấy hắn vô lễ,không khỏi giận tím mặt, đang muốn mở miệng, Tống Bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407923/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.