Trong bồn nước bằng đồng nổi lơ lửng phù nhạn, uyênương, khê xích, rùa cá to nhỏ, một đôi tượng đất, trong đó một cái mặc la bàomàu hồng lục tinh xảo xinh đẹp, cái khác thì trang trí như tướng quân mặc khôigiáp, uy phong lẫm lẫm đứng ở trong một đống đồ chơi linh tinh.
Lâm Cẩn Dung xem mỏi mắt, khe khẽ thở dài, cười nói:“Ai, ngày bé ta cũng không có nhiều đồ chơi như vậy a.” Vừa nói, vừa cầm lấybình hoa Đậu Nhi thật cẩn thận cắm cành sen vào đó: “Này cũng hiếm a, chẳng lẽlà bên này khí hậu tốt, ngay cả hoa sen cũng dễ dàng mọc ra đóa đôi sao?”
Lục Giam thấy nàng chưa từng phát hiện bí mật trongđó, cũng không nói ra, chỉ cười nói: “Ngay cả người cũng thế, nói gì tới hoachứ?”
Lâm Cẩn Dung hiểu được hắn ý chỉ quan hệ giữa haingười, không khỏi cười: “Không biết bên này ăn tiết Thất Tịch(Ngày 7/7, gắn với câuchuyện Ngưu Lang – Chức Nữ) thế nào? Xem lễ tiết nho nhỏ này thôi,so với quê nhà của chúng ta cũng náo nhiệt hơn.”
Lục Giam nói: “Nữ trù phòng là người địa phương, gọitới hỏi một chút không hơn sao?”
Này trong kinh cùng Bình Châu quả nhiên có điều khônggiống, phàm là người có điều kiện, đều muốn trát lầu các thành màu sắc khác ởđình viện, đều rất khéo léo, đem toàn bộ mấy thứ Lục Giam hôm nay mua trở vềnhà bày trong lầu, lại mua thêm rượu và thức ăn, bút nghiên mực, các đồ thêuthùa, hương liệu, đối nguyệt xâu kim.
Lâm Cẩn Dung không khỏi cười nói: “Kỳ thật cũng khôngcó gì. Chúng ta ít người, sẽ không phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407920/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.