Lâm Ngọc Trân nhìn Lục Giam, ngữ khí hơi có chút khôngtốt: “Nghe nói đêm qua con về trễ, đi đâu vậy?”
Lục Giam cùng nàng ở chung nhiều năm, tất nhiên biếtđây là điềm báo nàng muốn phát tác, lại không biết nàng vì cớ gì lộ ra thầnthái này, liền hàm hồ đáp: “Tìm Lâm Tam ca nói chút chính sự, ở trên đường gặpđược vài thế giao, đến Phúc Đức lâu mới mở uống rượu nói chuyện.”
Lâm Ngọc Trân trong lòng cũng nhớ kỹ Lâm Cẩn Dung hômqua nói nàng biết Đồ thị muốn nhúng tay quản chuyện trong phòng của Lục Giam.Đây là điều nàng kiên quyết không thể tha thứ, cho nên nhìn Lục Giam đều thấythập phần không vừa mắt, có điều không thể thốt ra, liền mượn cơ hội phát tácvới Lục Giam: “Thật vất vả mới về nhà, cũng chỉ biết tức giận với thê tử, rangoài làm chính sự cũng đành thôi, lại đi theo một đám người sống phóng túng? Mùathu sang năm sẽ vào kinh thành dự thi, con biết phải làm thế nào chưa?”
Lâm Cẩn Dung trong lòng vui thích, cúi mắt giả câm vờđiếc.
Lục Vân ở một bên nghe thấy, vội cười khuyên nhủ:“Nương a, ca ca đâu phải loại người này? Cho tới bây giờ đều rất có chừng mực,cũng rất ít khi cùng người khác đi chơi. Thế giao bằng hữu, không thể không luitới.”
“Con thì biết cái gì? Hắn kết giao với người đứng đắnthì ta đâu có ngăn cản?” Lâm Ngọc Trân trừng nàng một cái, không khách khí nóivới Lục Giam: “Đem việc tổ phụ an bài làm cho tốt, đọc sách chuyên tâm, sự tìnhkhác đã có ta cùng A Dung thay con an bài! Đừng vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407874/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.