Lục Giam từ trong nha môn đi ra, lại thỉnh vài quản sựtới Ngũ Trượng lâu ăn uống, đợi đến khi chiêu đãi xong, về nhà đã gần đến canhhai.
Vào cửa ngửi thấy mùi thơm không giống hương bách hợpngày thường, giống như hoa mai, lại giống như hương lan, thanh u nhập phế, rấtdễ ngửi. Nhìn qua, chỉ thấy Lâm Cẩn Dung dẫn theo vài nha hoàn, ngồi trên thápcười tủm tỉm vây quanh lư hương bằng sứ men xanh hít thử. Hắn cảm thấy tâm tìnhtốt, cười nói: “Làm sao lại có mùi hương mới này?” Một mặt nói, một mặt đi qua,tiếp nhận khối hương liệu trong tay Lâm Cẩn Dung, nhân tiện liền cầm tay củaLâm Cẩn Dung.
Vài nha hoàn thấy thế, đều mím môi cười, cúi đầu tảnra, một người đi xách hài cho hắn, một người chuẩn bị nước ấm, lại có ngườichuẩn bị xiêm y mặc trong nhà, rồi pha trà.
Lâm Cẩn Dung nói: “Là Tam ca giữa trưa sai người đưatới, tên là Lan Hương Hỉ, nói là nếu thích, thì đưa cho chàng để tặng Chư sưmẫu dùng.” Nói xong nhẹ nhàng tránh qua: “Trước mặt bọn nha hoàn lại làm nhưvậy, đi rửa tay thay quần áo đi. Trên người toàn là mùi rượu.”
“Làm khó cho hắn có tâm như vậy, mùi rất thơm.”LụcGiam theo lời thả hương liệu xuống, đứng dậy thay quần áo rửa tay rửa mặt, lạiuống canh giải rượu rồi hỏi Lâm Cẩn Dung: “Tôn quả phụ nơi đó thế nào?”
Lâm Cẩn Dung liền gọi Lệ Chi lại đây nói cho hắn nghe:“Mẫu tử hai người không biết chữ, ở nhờ nhà bà con, cửa hàng đó là tổ nghiệpcủa Tôn gia, hai mẫu tử phải dựa vào nó mà sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407854/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.