Nước sông Chử giang thuận lợi được dẫn về, hoàn toànche ngập một mảnh đất bị nhiễm mặn kéo dài ở phía tây thành Bình châu. Nướcmênh mông vô bờ, vài cọng liễu theo gió loạng choạng, giống như ngay sau đó sẽbị đứt đoạn vậy, một đám phi điểu bay lên, ở không trung nấn ná hồi lâu, khôngtìm thấy chỗ để đặt chân, đành bất đắc dĩ rời đi.
Ở trên đê đập cao cao người Bình châu đứng đầy đến xemnáo nhiệt. Bọn họ liều mạng vươn người vươn cổ ngó về phía trước, rõ ràng chỉlà một mảnh đại dương mênh mông, bọn họ lại sợ bỏ lỡ gì đó; bọn họ hưng phấnđàm luận, bất luận có phải là của bản thân hay không, nhưng nghĩ đến ngày sauBình châu có thêm nhiều khoảnh ruộng tốt, bọn họ cũng vui mừng. Có người thảoluận sau đó nên trồng loại gì, cũng có người thảo luận mảnh đất này đến tộtcùng sẽ trở nên phì nhiêu ra sao, còn có người tin tức linh thông thảo luận vềmáy cày, máy gieo: “Đã nhiều ngày nhiều thợ đang làm ra, cũng không biết mấythứ hình thù kỳ quái đó được sử dụng thế nào.”
“Nhà ngươi có định làm không?”
“Không làm, trước nhìn kỹ hẵng nói.”
“Nhưng nghe nói các phú gia đều đang đặt làm a.”
“Đó là kẻ có tiền, chúng ta vẫn nên xem trước thế nào,người nghèo chúng ta không có nhiều tiền như vậy để vung tiền qua cửa sổ mà.”
“Thôi đi, nhóm phú gia có tiền, nhưng không cần thiếtsẽ không vung tiền qua cửa sổ, nhất định là nắm chắc. Ta sẽ đi theo xem náonhiệt, nhờ người làm ra thử xem.”
“Vậy ngươi dùng thấy tốt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407813/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.