Nến long phượng song chúc chưa cháy hết, sáp nến màuđỏ chồng chất trên chân nến bằng đồng được mạ vàng, tầng tầng lớp lớp, phảngphất giống như tòa hoa sen.
Lục Giam mở mắt ra, đập ngay vào mắt chính là satrướng đỏ thẫm, ánh nến mông lung mang không khí vui mừng. Hắn sợ run một lát,bắt tay chạm vào chỗ bên cạnh bên trong ổ chăn, ổ chăn còn ấm áp, mang theo mộtmùi hương thoảng nhẹ, là mùi hương của Lâm Cẩn Dung. Tiếng nước róc rách từngoài trướng truyền đến, hắn nhẹ nhàng nhếch lên khóe môi, hướng nhìn ra bênngoài.
Sau bình phong, bóng người đang chuyên tâm chủ địnhcúi đầu rửa mặt, tiếng nước tựa như thanh âm huyền cầm, cứng cỏi, có định luật,cố chấp quấn quanh trái tim của hắn, cuốn một vòng lại một vòng, tinh tế buộcchặt lại thả lỏng, hắn nhìn trong chốc lát, ngồi dậy mặc quần áo: “A Dung, giờnào rồi?”
Tiếng nước đình chỉ, sau bình phong bóng người bấtđộng, thấp giọng nói: “Giờ dần một khắc.”
Hắn xuống giường đi về phía bình phong: “Vẫn còn sớm,sao không ngủ thêm chút nữa?”
Còn chưa tới trước tấm bình phong, Lâm Cẩn Dung đã từsau đi ra, cúi mắt nói: “Ta muốn rửa mặt trải đầu trang điểm, sẽ tốn nhiều thờigian, sớm rời giường để tránh hỏng việc. Chàng muốn ngủ tiếp không? Chút nữa tasẽ gọi chàng dậy.”
Nàng chỉ mặc trung y nguyệt sắc, khoác ngoại bào sắchồng anh đào, không đi tất, chân trần dẫm lên hài sa tanh màu xanh lá mạ, mắtcá chân tinh tế trắng nõn, tóc dài rối tung, phía bên má còn vài sợ ấm ướt dánvào đó, nàng cúi mắt đứng ở nơi đó, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407755/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.