Hoàng hôn, nhiệt độ trong không khí càng ngày càngthấp, hai ma ma mặc đồ mới hàm chứa tươi cười thắp dãy đèn lồng đỏ thẫm dướihành lang lên, màu đỏ ấm áp nháy mắt bao phủ toàn bộ sân. Anh Đào ngẩng đầulên, nhìn ánh trăng xám trắng phía chân trời kia, chà xát tay, nhỏ giọng hỏi:“Quế Viên tỷ tỷ, là giờ nào rồi?” Cũng không biết bên ngoài tiệc rượu đã tanchưa, sao vẫn chưa thấy có người đến đưa cơm cho các nàng?
Quế Viên thấp giọng nói: “Ước chừng sắp tan rồi. Cóngười tới.”
Ở cửa viện, một nữ tử xinh đẹp khoác áo choàng gấm sắcnhạt đính lông trắng, tóc dài đen mượt được vấn vô cùng đơn giản, chỉ cài mộttrâm cài trân châu, cười dài đi tới, phía sau các nha hoàn ma ma cầm thực hộpsơn son theo sát sau đó, chính là Lục Vân mang theo người đến đưa cơm.
Anh Đào chạy nhanh thông tri cho Lâm Cẩn Dung, thấyLâm Cẩn Dung đã dậy, ngồi ở bên giường đang cầm một quyển sách không biết lấy ởđâu ra, nương theo ánh nến long phượng song chúc nghiêm túc đọc.
Hai ngày nay tiểu thư đột nhiên biến thành mọt sách,cũng mệt cho nàng, Anh Đào đổ mồ hôi lạnh, cười nói: “Tiểu thư, biểu tiểu thưđến.”
Quế ma ma thấp giọng trách mắng: “Không thể lại xưngbiểu tiểu thư nữa!”
Lâm Cẩn Dung thu sách, nói: “Từ giờ trở đi nhớ sửa.”Sau đó đối với Lục Vân đẩy cửa vào nở rộ ra tươi cười sáng lạn: “A Vân, saomuội lại tới đây?”
“Tân tẩu tử của ta.” Lục Vân tiến lên thân thiết chào,cười nói: “Ca ca bảo ta phụ trách an bài cơm canh cho các nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407754/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.