Biến hóa quá nhanh, nhanh đến mức khiến Lâm Cẩn Dungbất ngờ không kịp phòng bị.
Năm đó, Lâm Ngọc Trân lần đầu tiên nửa đùa nửa thậtnhắc tới cọc hôn nhân này, là trong lễ thành thân của Lâm Cẩn Âm; Nhưng mà hiệntại, cách lễ thành thân của Lâm Cẩn Âm còn gần một tháng, sự tình đột nhiên xảyra, lại là Lục gia lão thái gia cùng lão thái thái tự mình ra mặt, trực tiếptìm Lâm lão thái gia.
Lâm Cẩn Dung gắt gao mím môi, gắt gao nhìn chằm chằmcửa sổ cũng không hề chớp mắt, nàng sợ nếu nàng chớp mắt, nước mắt sẽ rơixuống, sau đó rốt cuộc không thể ngừng lại. Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì nàngđã vất vả, đã cố gắng như vậy, rõ ràng đã thấy có sự thay đổi, rõ ràng đã thấyđược đường ra, chỉ kém một bước, chỉ kém một bước là có thể hoàn toàn thay đổinhân sinh, nhưng chỉ một câu nói nhẹ nhàng là có thể định đoạt sinh tử cùng conđường phía trước của nàng sao? Nàng không phục, thật sự không phục!
Một giọt nước mắt không thể khống chế theo hai má LâmCẩn Dung chảy xuôi xuống dưới, khi đến gò má, nàng nâng tay áo, dùng sức lau,lau khiến da thịt đau đớn. Một giọt lệ khác lại theo má bên kia rơi xuống, nàngtiếp tục cắn răng lặp lại động tác vừa rồi.
Một bàn tay ôn hòa cầm cổ tay nàng, dùng khăn tay nhẹnhàng lau lệ trên mặt nàng. Lệ Chi đau lòng quỳ gối bên cạnh Lâm Cẩn Dung, loâu nhìn nàng, thấp giọng khuyên nhủ: “Tiểu thư, đừng như vậy, người và bản thânngười không có cừu oán.”
Nàng cùng chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407729/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.