Đào Phượng Đường hỏi Lâm Cẩn Dung: “Muội muốn mua loạihương liệu nào? Muốn bao nhiêu? Mua để làm gì?”
Hai người lúc trước tiếp xúc qua lần đổi vàng bạc, saulại có Đào Thuấn Khâm giúp đỡ Lâm Cẩn Dung mua đất bị nhiễm mặn, sau đó, ĐàoThuấn Khâm trở lại Thanh châu quả nhiên cũng mua thêm nhiều mảnh đất bị nhiễmmặn, có Bình châu làm ví dụ, đất nhiễm mặn ở Thanh châu cũng tăng giá, có điềukhông khoa trương như Bình châu mà thôi. Trải qua hai chuyện này, Đào PhượngĐường coi như đối với vị tiểu biểu muội có thêm vài phần hiểu biết, hắn biếtrõ, nếu là vì trù bị cho gả cưới, lúc trước Đào thị đã nhờ Đào Thuấn Khâm môigiới không ít, đã đủ dùng, lần này Lâm Cẩn Dung muốn mua hương liệu, tất cónguyên nhân khác, cũng không biết nàng định làm gì, hắn không khỏi cảm thấyhiếu kỳ.
Lâm Cẩn Dung cũng không định giấu diếm người Đào gia,còn tính thông qua Đào Phượng Đường đả động Đào Thuấn Khâm, liền nhỏ giọng cườinói: “Ta nghe người ta nói mấy thứ như trầm hương, mộc hương, đinh hương ở phíađất bên ngoài thực thiếu, nhiều người có tiền cũng khó mà mua được, nên muốnmua để tồn trữ, cố gắng chờ đến một ngày sẽ tăng giá.” Những hương liệu còn lạiví dụ như lưu hoàng, thạch chi, hồ tiêu, tạm thời chưa đáng tin, nàng cũngkhông nhắc lại, đỡ dính phải phiền toái không cần thiết.
Đào Phượng Đường không khỏi nhíu mày: “Muội lại ngheai nói vậy? Có đáng tin không?”
Lâm Cẩn Dung không chút hoang mang nói: “Là nghe biểuca Chu Mại của đường tỷ ta nói a. Hắn từ Tùng châu đến, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407697/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.