Sau giờ nghỉ trưa, trong Thính Đào cư một mảnh thanhlương yên tĩnh, Lâm lão thái gia hỏi Lâm Đại lão gia Lâm Như Mẫn đang đứng thúcthủ ở một bên: “Chuyện gì?”
Lâm Như Mẫn thật cẩn thận bưng chén trà nhỏ lên, cườilàm lành nói: “Bên ngoài nhiều ngày nay có lời đồn đãi. Tam đệ cùng Tam đệ muộiở thành tây mua gần trăm khoảnh đất bị nhiễm phèn, bên ngoài mọi người đang chêcười bọn họ điên rồi, tiền nhiều không biết dùng vào đâu. Đại sự như vậy, lúctrước cũng không thấy bọn họ đề cập nửa câu, vì vậy không thể ngăn cản.”
“Đồ cưới của phụ nhân, ngươi quản được hay sao?” Lâmlão thái gia buông chén trà, thản nhiên nói :“Ngươi là muốn hỏi ta, đất này cóthể mua hay không đúng không?”
Lâm Như Mẫn bị một lời của hắn chọc thủng, không khỏixấu hổ vạn phần, ngập ngừng nói: “Mảnh đất kia cũng không quá đắt, nếu thật cóthể thành ruộng tốt, tương lai nhà chúng ta cũng có thể dư dả hơn rất nhiều.Nếu mua, chính là một số tiền không nhỏ, nếu không thể thành, tương đương vớitrôi xuống sông xuống biển.” Lâm lão thái gia chậm rì rì nói: “Ngươi đã bốnmươi mấy rồi, không thể cứ việc gì cũng tới hỏi ta. Đọc sách không được, là dongươi không có phúc khí, nhưng cũng không đến mức một chuyện nhỏ này cũng khôngbiết nên làm thế nào chứ.”
“Phụ thân giáo huấn đúng.” Lâm Như Mẫn từ trước đếnnay đều sợ hắn, nghe nói như thế còn có chút xấu hổ, không dám hỏi lại, ngượngngùng lui ra ngoài.
Lâm lão thái gia nhìn bóng dáng trưởng tử mà thở dài.
Hắn không đồng ý với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407683/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.