Lâm Thế Toàn trầm mặc một lát, giương mắt nhìn Lâm CẩnDung nói: “Tứ muội muội cảm thấy ta có thể làm gì? Công danh vô duyên với ta,việc buôn bán thì không có tiền vốn.” Hắn dừng một chút, tăng thêm ngữ khí:“Nếu ta chỉ có một mình một người, tất nhiên bước nào hay bước nấy, bản thâncũng sẽ không chết đói. Nhưng Lưu Nhi thì phải làm sao bây giờ?” Hiếm có làtuổi hắn chưa lớn, gặp phải sự tình này, trong mắt tuy có phẫn nộ nhưng cũng cóchút không cam lòng.
Lâm Cẩn Dung thấy rõ, thấp giọng nói: “Đây đều là vấnđề có thể giải quyết, không phải việc khó. Quan trọng là Tam ca muốn trở thànhngười như thế nào?”
Lâm Thế Toàn nghiêm túc suy nghĩ, nói: “Không thẹn vớilòng, cơm no áo ấm, được người tôn kính.”
Thật may, nguyện vọng này dễ dàng thực hiện. Lâm CẩnDung nhẹ nhàng thở hắt ra: “Đây là nguyện vọng đơn giản, ngày sau tất nhiên cóthể thực hiện. Chúng ta trước gặp nương của ta.”
Lâm Thế Toàn bị nàng hỏi không đầu không đuôi, có chútkhông hiểu, nhưng rốt cuộc trong lòng ưu phiền, cũng cúi đầu đi theo.
Vào chính viện, Đào thị đang phân phó Cung ma ma:“Ngươi tự mình đi một chuyến, cần phải mời Lâm Xương gia đến. Ngươi hỏi hắn,lâu như vậy cũng chưa đến thăm, đột nhiên để nữ nhân sáng tinh mơ đến trước cửanhà chúng ta làm ầm ĩ, là có ý gì?! Hắn không nể mặt ta, ta cũng không nể mặthắn!”
Lâm Thế Toàn tiến lên vái chào, thấp giọng nói: “Thẩm,huynh muội chúng ta khiến người thêm phiền toái. Nhưng ta còn muốn cầu thẩm,cầu người giúp ta qua cửa ải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407670/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.