Song phương trao đổi xong.
Lâm Cẩn Dung đếm tổng số vàng bạc, dặn dò Lệ Chi ngàymai phải đem mấy thứ này đưa cho Đào Phượng Đường, lại bảo Quế ma ma hầu hạnàng tắm rửa.
Quế ma ma bộ dạng phục tùng rũ mắt, cúi bả vai. LâmCẩn Dung tất nhiên hiểu được nguyên nhân, khẽ thở dài một cái, thừa dịp trongphòng không có người, đơn giản nói qua với Quế ma ma nhưng lược bỏ bớt nhữngchỗ trọng yếu, sau đó dặn dò: “Việc này trọng đại, ma ma thay ta để ý ngườitrong phòng, không cho phép bất luận kẻ nào lắm miệng. Bằng không, đuổi rangoài, tuyệt đối không khoan dung!” Một câu cuối cùng, ngữ khí của nàng rấtnặng.
“Tiểu thư yên tâm, sẽ không có ai dám nói năng lungtung. Nhưng nếu để phu nhân biết được chuyện này, sợ là người sẽ rất tức giận.Tiểu thư giúp ai không giúp lại giúp nàng ta. Số tiền này, nói gì thì nói, cònkhông phải đến từ trong tay lão gia hay sao. Bất quá cũng thật không nghĩ tới,Hoàng di nương lại tin tưởng tiểu thư, lấy hết vốn riêng ra.” Người trong phòngvốn không nhiều, đều là người trung thành, có ai dám lắm miệng? Quế ma ma tuyrằng không đồng ý, trong lòng trong mắt là tràn đầy vui mừng – tiểu thư coi bàlà hạ nhân trung thành mà đối đãi. Xem ra, sự tình khẩn yếu cuối cùng cũngkhông giấu giếm bà, còn muốn bà quản lý, vì thế tinh thần lại vui vẻ.
Lâm Cẩn Dung cũng thoải mái giải thích cùng phụ nhânthành thật này: “Phụ thân ta có tiền riêng, hắn không cho Hoàng di nương, chẳnglẽ chúng ta có thể lấy được sao? Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407629/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.