Hoàng di nương đột nhiên có chút phiền chán khi phảigiả bộ như thế này, nàng nhếch lên khóe môi: “Tứ tiểu thư, vốn nô tỳ chưa từngbiết người lại có trí tuệ như vậy, không biết người lại có tâm tư linh lung nhưthế.”
“Di nương có chuyện thỉnh nói thẳng, đã muộn rồi.” LâmCẩn Dung thu hồi ánh mắt nhìn Hoàng di nương, không chút để ý cười, nhàm chánđùa nghịch thịt viên hoa quế trong bát. Nàng cũng không biết bản thân hóa racũng có thể làm chuyện như vậy, có thể thấy được không có gì là không thể, chỉkhông dám làm mà thôi.
“Không, giờ phút này vẫn chưa muộn……” Hoàng di nươngngữ khí có chút thay đổi: “Tiểu thư tuổi tuy nhỏ, nhưng biết được tai vách mạchrừng, đạo lý họa là từ ở miệng mà ra, lại lôi kéo Tam tiểu thư, biểu thiếu giađứng ở trước phòng lão gia lặng lẽ nói. Đây không phải cố ý để nô tỳ nghe thấyhay sao?” Tay nàng chỉ vào vàng bạc quả tử hình dạng lớn nhỏ khác nhau nói:“Người nhìn xem, đây đều là Ngũ ca người bao năm qua cố gắng tích trữ, không dễdàng nha……” Nàng thở dài một tiếng, bao hàm bất đắc dĩ: “Hắn so với tiểu thưlớn hơn một tuổi, sang năm cũng là thời điểm nghị hôn. Nếu số vàng bạc này cóthể ở Thanh châu đổi với giá tốt hơn, kiến thêm tiền tài, cũng là tạo hóa củahắn.”
Dưới ánh đèn, ánh mắt Lâm Cẩn Dung như có màu hổ pháchlộ ra một tia giảo hoạt: “Loại chuyện này, đều có lão gia cùng phu nhân quantâm, di nương cứ yên tâm, đối với Lâm gia, mặt mũi chính là thứ quan trọngnhất, vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407628/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.