Quế Viên làm việc lưu loát, chỉ chốc lát liền hớn hởcầm hộp tiền đi vào, cười nói: “Tiểu thư, đã đếm xong, vàng tổng cộng là 24nén, bạc có 65 nén.”
Vẫn thiếu, bản thân cũng thật nghèo, cũng đúng, tuổimình vẫn chưa lớn, trong nhà tất cả chi tiêu đều tính theo trung bình, có điềutrang sức tư nhân không nhiều, nói chi đến vàng bạc? Hiện tại mỗi đấu gạo cũngđã tốn 30 văn tiền, có điểm ấy để căn cứ thì tài sản của mình cũng không đếnnỗi nào. Tuy là nghĩ như thế, Lâm Cẩn Dung vẫn cảm thấy một trận uể oải, cúimắt yên lặng khóa hộp tiền lại, buồn bã ỉu xìu đưa cho Quế Viên: “Cầm lấy đemcất đi.”
Lệ Chi cùng Quế Viên thấy nàng đang hưng phấn độtnhiên mất hứng, không biết nguyên cớ, đều không hiểu nhìn nhau liếc mắt mộtcái, lại không dám hỏi vì sao.
Đã thấy trong viện tiểu nha hoàn Đậu Nhi chuyên loviệc vẩy nước quét nhà vội vã chạy tới, đứng ở bên ngoài nói: “Tứ tiểu thư, lãothái gia gọi người đến, thỉnh người tức khắc qua Thính Đào cư.”
“Người đâu? Là ai đến vậy?” Lệ Chi cùng Quế Viên đồngthời thay đổi sắc mặt, lão thái gia cho tới bây giờ chưa từng chủ động saingười gọi tôn ngoại nữ nhi nào của hắn tới Thính Đào cư, kể cả ngày thường khicác tiểu thư cung kính hành lễ thỉnh an lão nhân gia, hắn cũng chỉ rũ mắt hừmột tiếng giọng mũi “Ân hừ”, lãnh đạm uy nghiêm dọa người.
Hắn lúc này đột nhiên gọi Lâm Cẩn Dung đi, hơn phânnửa là cùng với sự kiện chim quốc có liên quan! Cũng không biết lão thái gia cóthái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407620/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.