“Ta ủng hộ tỷ tỷ của ta, chắc chắn là tỷ phu không tốt với tỷ ấy, tỷ ấy mới muốn đi, có ai sống thoải mái mà còn muốn rời đi chứ? Ví dụ như ta đây, nếu như cha mẹ ta có thể quan tâm một chút thì ta làm sao đến mức trời mưa to mà lại tránh trong chùa chứ?”
“Ngươi nói lung tung, Tạ Thủ phụ liêm chính, sao lại bắt nạt thê tử chứ?”
“Hắn là một vị quan tốt không có nghĩa hắn sẽ là một trượng phu tốt!”
“Ngươi đừng có vu hại cho sư phụ của ta, ta cảnh cáo ngươi, ngươi còn nói bậy nữa, ta sẽ băm miệng của ngươi cho chó ăn!”
Mưa phùn bay mịt mù, hai thiếu niên đứng bên dưới cây tùng già to lớn tranh luận không ngớt.
Rõ ràng là mồm mép của Chu Nghị không lưu loát bằng Thẩm Triển, chẳng qua hắn hơn ở thân phận hiển hách, nói một câu đã thành công khiến Thẩm Triển ngậm miệng.
Tạ Khâm đẩy cửa ra, nghe được đoạn đối thoại của hai người, trên mặt tràn đầy vẻ cạn lời.
Chàng chỉnh lại áo mũ ngay ngắn rồi nhanh chân đi về phía thất Hoàng tử, hành lễ với hắn:
“Điện hạ rộng lòng tha thứ, thần thất lễ rồi.”
Ánh mắt Chu Nghị liếc về phía Phật thất một cái, thấy Thẩm Dao đoan trang bước ra khỏi cánh cửa, vái chào hắn là biết phu thê hai người đã làm hòa, Chu Nghị cười một tiếng trong sáng:
“Sư phụ khách sáo rồi, hôm nay là con đã mạo phạm sư mẫu, hy vọng sư phụ và sư mẫu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon-hi-quan/3373532/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.