“Thì ra là như vậy.” Khúc Kiều nói vậy xong, cười khanh khách ngẩng đầu lên, bảo, “Ta biết làm thế nào để hóa giải Mặc phệ rồi.”Nghe câu nói đó, Thực Anh cầm kiếm chĩa vào Khúc Kiều, trách mắng: “Nói không biết ngượng!”
Khúc Kiều mỉm cười ngoảnh về phía gã, giơ tay lên, vậy mà từng luồng từngluồng khí đen cứ thế bay ra từ lòng bàn tay nàng, lượn lờ quẩn quanh.Nàng cụp mắt xuống, thổi nhẹ một hơi, đám khí đen kia lập tức tiêu tán,không còn thấy đâu nữa. Khúc Kiều vỗ sạch bàn tay rồi bảo: “ Mặc phệ này chính là Huyền Thủy Thiên Hà có lẫn ma khí, sẽ làm mục xương khoét tim. Sau khi Kim nhụy của ta bị loại nước này nhuộm màu sẽ theo đó mà mahóa. Thủy sinh Mộc, Kim nhụy chính là tinh nguyên của cỏ cây cho nênkhông thể trừ bỏ thuật này được. Mà thực chất cũng không cần trừ. Mộcthịnh Thủy suy, ta chỉ cần bồi dưỡng Kim nhụy là có thể hút hết huyềnthủy, ma khí không có chỗ trú sẽ tự tiêu tán.”
Lời nói này khiếncho Thực Anh giật mình đứng đực một chỗ, kiếm cầm trong tay cũng thoángrung lên. Đúng vào lúc gã hết sức hoảng loạn chợt có một cơn gió nhẹlướt qua, chỉ trong giây lát, cành lá của cây dâu cổ thụ cũng đung đưatheo, vang lên tiếng xào xạc nho nhỏ. Gã bồn chồn quay đầu nhìn lên câyđại thụ che trời kia, ấy vậy mà lại sinh ra lòng kính sợ khôn cùng.
Khúc Kiều quay sang nhìn lệnh chủ Cức Thiên, thoải mái cười nói: “Ta vốn cho rằng, A Vũ là đệ tử tiên tông, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hen-voi-quan/1989364/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.