Mưa lửa đổ xuống, chỉ trong chớp mắt đã đốt hết ảo ảnh. Thuật Sâm lavạn tượng bị phá giải, hoa cỏ rừng cây bỗng chốc biến mất, chỉ còn lạicây dâu cổ thụ khổng lồ che trời.Mục Vũ phát giác ra điều khácthường, lập tức kéo Khúc Kiều lại, che chở nàng ở sau lưng mình, nhíumày nhìn cả bầu trời ngập trong lửa.
“Lửa Thận … kỳ hạn ba ngày còn chưa tới, sao Toàn Cung sư tỷ có thể …” Mục Vũ cực kỳ ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ, lẩm bẩm.
Khúc Kiều cũng nhìn về cơn mưa lửa, sắc mặt vẫn bình thản như trước. Nàngsuy nghĩ một lát rồi lên tiếng: “Đây không phải là lửa Thận của sư tỷchàng đâu.”
Mục Vũ không biết vì sao nàng có thể khẳng định như thế, nhất thời cảm thấy nghi hoặc.
“Ta đã trông thấy lửa Thận của sư tỷ chàng.” Khúc Kiều giải thích, “Chủthượng từng nói, chỉ có cảm xúc mãnh liệt mới có thể châm ngòi lửa này.Khi đó lửa Thận của sư tỷ chàng hóa thành ảo cảnh chiến tranh, là cực kỳ giận dữ. Nhưng nay lại là mưa lửa, ta cảm thấy không quá giống cô nương ấy. Dù sao thì cô ấy đã mắng ta dưới chân núi lâu như vậy, sao có thểdịu dàng như thế được?”
Sau khi nghe xong, Mục Vũ cau mày, giọng nói nhỏ hẳn đi: “Không phải Toàn Cung sư tỷ, vậy đó là …”
Lời hắn còn chưa dứt, một vài đốm lửa đầu tiên đã rơi xuống, đúng vào ngaybên cạnh cầu mây. Đám nấm vốn còn đang vây quanh cầu mây chơi trò chơi,thấy lửa đốt, tất cả đều hoảng sợ, líu ríu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hen-voi-quan/1989340/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.