Khi Triệu Khải Bình gặp lại Đàm Tông Minh, tháng giêng vẫn còn sót lại mấy ngày. Cậu đoán Đàm Tông Minh là quý nhân bận rộn, vì dự án mới mà phải bôn ba khắp nơi, không giống như cậu, có thể ổn định đi làm, tan làm đúng giờ. Trong khoảng thời gian này, cậu và Đàm Tông Minh không liên lạc với nhau nhiều, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm vài câu, có chút cảm giác giống như những người bạn cũ. Một đêm nọ, khó được một hôm Vương Hải Châu xuất hiện trong game, cô nhắc đến Đàm Tông Minh: “Gần đây chủ tịch Đàm không tham gia dự án nào, chỉ có một mình tôi giám sát thôi, hình như trong nhà có chuyện gì đó.”
Biết được chuyện Đàm Tông Minh chưa bao giờ rời Thượng Hải, và có thể cả tháng giêng này đều không rời khỏi căn nhà cũ, Triệu Khải Bình có một cảm giác mất mát không thể nói rõ- Đàm Tông Minh không có ý định mở rộng cuộc sống của mình với cậu. Họ nói chuyện trên trời dưới đất với nhau giống như những người bạn có cùng chí hướng, tận hưởng sự bầu bạn của nhau, thậm chí không có ý định chia sẻ niềm vui bí mật này với nhiều người hơn.
Nhưng cũng chỉ có vậy thôi, mỗi người đều có cuộc sống riêng mà bản thân muốn trải qua. Thời gian bọn họ quen nhau quá ngắn ngủi nên chưa đủ để khiến đối phương trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời của mình. Triệu Khải Bình cố gắng giải thích cho sự nôn nóng khó chịu trong lòng mình rằng Đàm Tông Minh quan trọng như thế nào đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-trong-suot/219099/chuong-15.html