Lại là một mùa Tết không có tuyết rơi, cả Thượng Hải giống như một bát canh nguội lạnh, khiến người ta không thể nào hăng hái nổi. Gia đình Triệu Khải Bình chưa bao giờ quá coi trọng những ngày lễ truyền thống như thế này, sau khi ăn xong bữa cơm tất niên mang tính tượng trưng thì coi như đã hoàn thành tám mươi phần trăm nhiệm vụ của năm mới. Cũng may năm nay có nhà cô đến chúc Tết, gia đình ba người trở thành năm người, dù chỉ thêm hai đôi bát đũa những bầu không khí ăn Tết trong nhà lại rộn ràng hơn những năm trước rất nhiều.
Triệu Khải Bình kiên trì muốn vào bếp giúp mẹ Triệu, cho dù có bị đuổi cũng không đi. Bàn nấu ăn đầy ắp hải sản do cô mang về từ Chu Sơn, Triệu Khải Bình giúp lấy đồ ra rã đông, bỗng chiếc xô nhựa bên cạnh bồn rửa bất ngờ “Soạt” một tiếng, khiến cậu và mẹ Triệu giật mình.
“Ai nha, con lươn này có sức sống quá nhỉ, nhảy nhót vui vẻ nữa chứ.” Mẹ Triệu liếc nhìn mấy con lươn trong chiếc xô nhỏ.
Triệu Khải Bình nhìn chằm chằm con lươn, nghĩ đến câu “Tốt hơn là làm người” mà người nào đó đã nói. Mặc dù khi còn nhỏ cậu đã từng tuyên bố muốn trở thành một nhà hải dương học, nhưng sự chú ý của cậu lại nhanh chóng bị những tác phẩm kinh điển xếp chồng trên bàn của cha Triệu thu hút. Mẹ Triệu muốn lừa con trai đi theo con đường nghiên cứu sinh học của bà nhưng nguyện vọng này đã nhanh chóng tan vỡ. Vì vậy ấn tượng của Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-trong-suot/219098/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.