TiếpTrên đường về
Chu Khải: Ông cụ đó nói gì với thế
Thiên Lạc: chả có gì cả.
Chu Khải: Nói phét
Thiên Lạc: Không tin thì tùy
Chu Khải: em toàn nói trống không với anh thế.
Thiên Lạc: ha ha bằng tuổi nhau chả lẽ tôi cứ phải lễ phép với anh
Chu Khải: em.... em
Bạch Phi, Tiểu Linh đập vào đầu Chu Khải
Tiểu: Ông có nhịn nó được tí được không. Nó đang bị thương đó.
Thiên Lạc: ha ha đáng đời
Chu Khải: Nhóc được lắm
Chú Lí đang chăm chú lái xe cũng phải lên tiếng.
Chú Lí: Đúng rồi cậu Khải cậu phải nhường cậu Lạc đi. Hôm qua tôi bay sang gặp bố mẹ của cậu, có cả bố mẹ của cậu Lạc nữa. Hai cặp bố mẹ bảo với tôi nếu cậu động vào Lạc Nhi yêu của họ là không xong đâu.
Chu Khải: không phải chứ tôi thành người ngoài bao giờ vậy.
Thiên Lạc: ha ha chết chưa giờ đánh tôi thử xem, tôi mách bố mẹ anh cho coi
Chu Khải: không chấp, đồ con nít
Thiên Lạc: ha ha cứ như anh lớn lắm không bằng
Chu Lí: À cậu Lạc này
Thiên Lạc: dạ
Chú Lí: lần sau cậu đừng để ai đe dọa tới tính mạng mình nữa. Có chuyện gì tôi không gánh nổi đâu
Thiên Lạc: Hì hì cháu biết rồi ạ. Ơ mà Vỹ Lâm đâu sao không thấy ở trên xe
Bạch Phi: tên ngốc này nó còn phải về nhà nó nữa chứ.
Thiên Lạc: hì hì ừ tôi quên.
Mọi chuyện cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-thien-than/2158207/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.