Cơn đau đầu ập đến làm Thẩm Nguyệt tỉnh dậy. Cô cố ngồi thẳng, xoa nhẹ hai thái dương. Đêm qua cô thật sự đã uống quá nhiều. Bây giờ cô khát chết mất. Lật tấm chăn trên người ra, Thẩm Nguyệt định ngồi dậy nhưng lại loạng choạng vì chóng mặt. Cô không biết bây giờ đã là mấy giờ rồi. Mặt trời đã lên quá cao rồi, nhắm chừng cũng tầm 8 giờ.
"Cô dậy rồi sao?"
Âu Thiên Hàn nhìn thấy cô đang lết đi khổ sở thì khẽ mỉm cười, cất giọng hỏi. Thẩm Nguyệt nghe thấy thì giật mình, suýt nữa đã ngã ra đằng sau.
"Hôm nay... anh không đi làm sao?"
Âu Thiên Hàn nhấp một ngụm cà phê, nhếch mày nhìn cô.
"Cô muốn tôi đi làm lắm sao?"
Thẩm Nguyệt vừa bước ra tới phòng khách, ngồi cách xa anh một chút.
"Tôi cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Nói rồi, cô rót một ly nước lớn, uống luôn một lần. Có vẻ cô đã khát đến khô cổ rồi. Âu Thiên Hàn trả lời:
"Việc sáng nay đã xử lí xong rồi. Buổi chiều nay tôi mới đi họp, có lẽ đến tối muộn mới về. Cô đừng chờ cơm làm gì!"
Thẩm Nguyệt nhìn anh, ừ một tiếng.
"Tuần sau cô có thể bắt đầu đi học lại. Tôi đã xin cho cô học ở một trường gần đây."
Ánh mắt Thẩm Nguyệt khẽ lóe lên tia vui vẻ. Cô ở nhà cũng chẳng làm gì nhiều nên cũng thấy hơi chán, được đi học sẽ vui hơn nhiều.
"Thật sao??? Cảm ơn anh nhiều lắm!"
Thấy cô gái nhỏ vui đến nỗi cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377611/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.