Âu Thiên Hàn không bước vào phòng tắm mà nhẹ nhàng tiến lại gần chỗ cô, ánh mắt thâm sâu, cất giọng hỏi :
"Cô mệt sao?"
Nghe anh hỏi, Thẩm Nguyệt khựng lại. Giọng nói của cô thể hiện rõ tâm trạng đến thế sao. Cô cong môi, cười nhạt một tiếng, nói :
"Cảm ơn anh đã quan tâm! Tôi không sao! Anh mau tắm rửa rồi ra ăn cơm, chắc tôi vào nghỉ một lát!"
Nói rồi, cô xoay người, định bước đi. Âu Thiên Hàn mặt lạnh đi vài phần, nắm lấy tay cô, giữ lại. Hơi nóng từ bàn tay anh truyền vào người làm cô khẽ giật mình. Cô từ từ xoay người lại, đáy mắt thâm tình nhìn anh. Âu Thiên Hàn nhìn sâu vào đôi mắt đen láy ấy, cất giọng trầm khàn :
"Hôm nay cô sao thế, không phải lúc sáng còn rất vui vẻ sao? Mau nói tôi nghe!"
Thẩm Nguyệt nhìn anh, vẻ mặt chua xót. Còn không phải tại anh sao??? Bất chợt, ánh mắt Âu Thiên Hàn vốn đã lạnh tanh lại càng thêm vài phần khó đoán. Anh đưa tay sờ vào gò má đỏ ửng của cô, bây giờ đã hơi tím lại. Thẩm Nguyệt vô thức quay mặt đi. Âu Thiên Hàn giữ chặt chiếc cằm xinh đẹp của cô, xoay mặt đối diện với đôi mắt anh. Cô không nhìn lầm chứ? Mặt anh tối sầm lại, ánh mắt lộ vài phần tức giận.
"Ai?"
Thẩm Nguyệt nghe thấy giọng nói của anh, hơi sợ sệt, chẳng dám ngẩng mặt lên. Anh nhếch mày, kiên nhẫn hỏi lại.
"Là ai?"
Đến nước này, dù không muốn trả lời cũng cũng không được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377607/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.