Bất chợt, phía sau vang lên tiếng nói :
"Tiểu Hàn, hôm nay là đại thọ của ông, cháu không thể nể mặt ông mà ở lại chung vui sao?"
Vẻ mặt của Thẩm Nguyệt khó xử, đứng khựng lại, lắc nhẹ tay của Âu Thiên Hàn, nhỏ giọng:
"Thiên Hàn, đừng bực bội nữa! Anh đừng làm ông nội không vui!"
Anh thở dài một tiếng, xoay người bước vào trong, vẻ mặt không lộ chút cảm xúc. Ai cũng thấy rõ, lời nói của cô gái này rất có trọng lượng. Anh mặt lạnh, ngồi vào bàn. Thẩm Nguyệt lẽo đẽo theo sau. Lâm Bách Giai và Lâm lão gia đều có mặt, chứng kiến hết màn cãi vã vừa rồi. Hai người bọn họ đều đen mặt, tay nắm chặt hình nấm đấm. Âu Thiên Hàn thế này thực sự là không nể mặt Lâm gia.
Buổi tiệc đã chính thức bắt đầu. Mọi người vào phòng tiệc lớn phía sau đại sảnh. Âu Tư Vũ đứng dậy, tay cầm ly rượu, cất giọng hào sảng nói :
"Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến chung vui với Tư Vũ tôi. Nào, kính mọi người một ly!"
Nói rồi, ông ngửa cổ uống hết một hơi. Tuy đã lớn tuổi, nhưng Âu Tư Vũ vẫn còn rất trẻ, khỏe và minh mẫn. Mọi người cùng nhau nhập tiệc,trò chuyện vui vẻ. Duy chỉ có nhà họ Lâm và Âu Vĩ Dương có chút không vui, vẻ mặt lạnh lùng. Lâm Bách Giai liếc mắt nhìn Thẩm Nguyệt ngồi cạnh Âu Thiên Hàn, được anh gắp cho đầy chén. Lẽ ra, vị trí đó bây giờ phải là của cô ta. Thẩm Nguyệt chỉ là người ngán đường mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377555/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.