Hai người ôm nhau cho đến khi cửa thang máy mở ra mới chịu rời. Anh đưa cô đến văn phòng. Nơi làm việc của anh còn có một phòng kín để nghỉ ngơi. Trong đây không có nhiều áo quần, chỉ có một vài cái áo sơ mi, ba cái quần tây và một cà vạt. Còn có cả phòng tắm nữa. Thẩm Nguyệt ngẩn ngơ bước vào, nhìn ngó xung quanh, thoáng chốc lại không thấy Âu Thiên Hàn đâu. Cô đặt hộp thức ăn xuống bàn trà bên cạnh giường. Bất chợt từ đằng sau, tay anh phủ lên đầu cô một chiếc khăn. Cô bất giác xoay người, nhìn chằm chằm vào đôi mắt dịu dàng của anh. Âu Thiên Hàn cẩn thẩn lau nhẹ mái tóc ướt, rối bù của cô rồi khẽ cất giọng :
"Em phải biết tự chăm sóc bản thân chứ. Đừng để anh lo lắng, biết chưa?"
Cô ngoan ngoãn, giọng điệu nũng nĩu :
"Dạ, em biết rồi ông lớn!"
Anh bật cười, ôm lấy đầu cô, hôn nhẹ một cái vào bờ môi thanh lạnh. Hơi ấm từ anh như sưởi ấm trái tim cô. Thẩm Nguyệt bất giác đẩy anh ra, vẻ mặt ngượng ngùng.
"Sủi cảo... đã nguội hết rồi! Chúng ta mau ăn thôi!"
Cô quay người, định bước đi thì bị bàn tay to lớn của Âu Thiên Hàn giữ lại. Anh nghiêm nghị nói :
"Mau đi thay quần áo đi! Em muốn cảm lạnh hả?"
Cô ồ một tiếng rồi lẽo đẽo theo sau anh. Âu Thiên Hàn mở tủ, lấy một chiếc áo sơ mi xanh nhạt, khá to và dài đưa cho cô, khẽ đưa mắt chỉ về hướng phòng tắm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/2377540/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.