"Anh...anh dậy khi nào thế?? Tôi... cũng chuẩn bị gần xong rồi"
Thẩm Nguyệt xấu hổ đến nỗi chẳng biết chui vào đâu nữa rồi. Khóe môi Âu Thiên Hàn khẽ cong lên. Thẩm Nguyệt bày thức ăn ra xong, rót cho Âu Thiên Hàn một ly nước lọc để cạnh. Cô ngập ngừng ngồi xuống, nhỏ tiếng hỏi:
"Tối qua... anh... đã bế tôi vào phòng sao?"
Thẩm Nguyệt vừa vò tay áo vừa hỏi anh.
"Không phải tôi thì ma chắc?" Âu Thiên Hàn nhếch mày hỏi ngược lại. Khóe mắt của cô khẽ giật nhẹ.
"Chỉ là... cảm ơn anh nhiều!"
"Từ nay, cô buồn ngủ thì cứ ngủ trước đi, không cần đợi tôi nữa"
Thẩm Nguyệt đưa mắt nhìn anh, cất tiếng:
"Ừm, tôi biết rồi!"
Tại sao trong lòng cô lại có chút khó chịu thế này??? Chính cô cũng không biết rõ nữa.
Âu Thiên Hàn đã đến công ty, ở nhà cũng chỉ còn mình cô. Thẩm Nguyệt vừa buồn chán vừa tò mò nên mở cửa phòng sách xem thử. Trước đây cô cũng rất thích đọc sách, biết được kha khá đầu sách. Ở đây thật sự có rất nhiều sách. Cả một gian phòng rộng thế này chỉ toàn là sách, kệ nào cũng cao. Đưa tay lướt qua từng quyển một. Toàn là sách tiếng Pháp. Chắc cô đọc không nổi rồi. Bất chợt cô phát hiện một cuốn sách nhỏ nằm ngang trên kệ. Thẩm Nguyệt với tay lấy nó rồi cẩn thận lật từng trang một. Một bức ảnh ố vàng rơi ra từ trong quyển sách bám đầy bụi ấy.
"Đây là Âu Thiên Hàn lúc nhỏ sao. Trông cũng chẳng khác mấy nhỉ? Sống mũi, khuôn môi đều hoàn hảo như vậy!"
Lật tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/151146/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.