Tối đến. Không có Âu Thiên Hàn, cô cũng lười nấu nướng. Cô quyết định thử đi dạo phố lúc về đêm. Cô sửa soạn một chút, mặc một chiếc váy hoa dài, thắt nơ trên vai, để lộ xương quai xanh mê người. Cô thoa nhẹ một lớp son dưỡng. Thẩm Nguyệt mà chăm chút thì nhìn chẳng khác những tiểu thư ở đây là mấy. Cô nôn nao, vừa đi vừa hát. Thành phố này về đêm nhộn nhịp thật. Bao nhiêu là ánh đèn, lung linh biết mấy. Cô đi trên vỉa hè, vừa thư thái ngắm cảnh, ngắm những đôi trai gái, nhìn những em nhỏ vừa thả hồn mình vào cơn gió êm dịu. Cô ghé vào một quán ăn nhỏ, lấy vội một chiếc bánh bao, từ từ nhấm nháp. Thích thật đấy!! Tâm trạng cô bây giờ cứ lâng lâng như trên chín tầng mây.
Cô đi dạo cũng lâu rồi nên quyết định về nhà. Nếu cô không về trước Âu Thiên Hàn thì khỏi cần nhìn cô cũng biết, chắc anh ta sẽ đen mặt đến mức không nhìn thấy mất. Thẩm Nguyệt cũng chỉ dạo gần khu chung cư nên về cũng không mất nhiều thời gian. Cô quay về, thay đồ rồi lại đứng trước cửa sổ ngắm cảnh.
10 giờ 25 phút.
"Sao Âu Thiên Hàn còn chưa về nhỉ?"
Cô thầm nghĩ, đôi mắt đã buồn ngủ đến mức nặng như chì rồi. Cô kiên cường, cố mở to mắt đợi anh về.
11 giờ 55 phút. Tiếng mở cửa quen thuộc lại vang lên. Âu Thiên Hàn về rồi. Anh bước vào nhà, thấy phòng khách còn sáng đèn, bèn nhanh chân bước đến. Thẩm Nguyệt đã ngủ từ bao giờ. Cô thật sự là chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-nhu-the-anh-chi-can-co-em/151145/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.