Edit: Nặc
Beta: Yin
- -----
Đôi mắt Lục Cận Ngôn sâu thẳm, anh cúi đầu nhìn chằm chằm những ngón tay trắng như ngọc trong tay mình, ánh mắt lại tối sầm.
Giây tiếp theo, trước khi Thịnh Hoan kịp phản ứng, một bàn tay to đã nắm lấy eo cô, nhấc cả người cô lên bồn rửa.
Thịnh Hoan ngước mắt định nhìn Lục Cận Ngôn, khuôn mặt cô đã bị người trước mắt dùng tay chế ngự, sau đó, một nụ hôn nóng bỏng lập tức rơi xuống.
Tất cả thanh âm sắp thốt ra đều bị anh chặn lại hoàn toàn, hơi thở nóng bỏng của anh vây quanh cô. Thịnh Hoan chìm đắm trong hơi thở Lục Cận Ngôn, như con vịt nhỏ bé giữa biển sâu, mọi sự va chạm cũng có thể làm cô khó thở.
Thịnh Hoan bị Lục Cận Ngôn nhìn đến cơ thể mềm nhũn, gần như tuột khỏi bồn rửa, thế nhưng bàn tay Lục Cận Ngôn đã nắm chặt eo cô, giam cô lại với lực đạo đáng kinh ngạc. Vài giây sau, anh dùng lực khép hai chân Thịnh Hoan lại, buông cô xuống để cả người cô đều dựa vào anh, dùng tay nâng mặt cô lên. Nắm lấy bàn tay cô đang chống trên bồn rửa, mười ngón đan vào nhau, anh càng tùy ý hôn cô.
Mãi đến khi Thịnh Hoan thật sự sắp không thể thở nổi, Lục Cận Ngôn mới buông cô ra, đôi môi mỏng trằn trọc dời lên vành tai phiếm hồng của cô, khẽ cắn: "Vì sao lại hôn tôi, hả?" đôi môi nóng mỏng thổi qua, thanh âm cuối cùng hơi tăng lên, mang theo sự mê hoặc không thể giải thích.
Thịnh Hoan thở hổn hển, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-chi-co-minh-anh/169311/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.