Edit: Nặc
Beta: Yin
- ----------
Thịnh Hoan lái xe, trước khi lái vào khu biệt thự, cô nhìn thấy một bóng dáng cao lớn mờ ảo ở phía xa, còn có nhân viên bảo vệ của khu biệt thự đang đứng trước cổng.
Đến gần hơn, cô thấy biểu cảm trên gương mặt họ có chút nơm nớp lo sợ. Thật sự toàn thân Lục Cận Ngôn luôn có một loại khí chất vô tình làm người ta sợ sệt, đặc biệt là khi anh mím môi không nói, loại khí chất đó càng toát ra quá mức sắc bén và lạnh lẽo.
Đương nhiên, Thịnh Hoan cũng hoàn toàn không cho rằng Lục Cận Ngôn đứng ở trước cửa khu biệt thự là vì lo lắng cho sự an toàn của cô, phải nói thế nào đây, anh là người luôn bình tĩnh và tự lập, không giống sẽ vì một người phụ nữ mà hao tâm tổn trí, nhất là khi người phụ nữ đó là cô.
Thời điểm cô hôn anh, anh không có phản ứng gì đặc biệt và đối với việc anh nói thích cô, thái độ của anh cũng vô cùng tùy tiện, giống như trai không vợ gái chưa chồng gặp dịp thì chơi, không hơn.
Thịnh Hoan dừng xe trước mặt Lục Cận Ngôn, hạ cửa sổ xe xuống, cười như không cười mà nhìn người đang mang vẻ mặt âm trầm bên ngoài: "Anh đang ngắm trăng à? Muốn lên xe không?"
Sắc trời mang một mảnh đen nhánh, vì ban ngày mưa to nên ánh trăng thưa thớt, không khí khô và nóng.
Lời nói này của Thịnh Hoan chính là trêu chọc Lục Cận Ngôn. Nhìn gương mặt sinh động và đáy mắt tràn đầy hứng thú cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-rong-lon-chi-co-minh-anh/169299/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.