Kết thúc buổi học sáng, tôi đứng dậy định đi về nhà thay đồ thể dục rồi mới đến trường lần nữa. Vừa đi ra khỏi lớp, tôi liếc mắt nhìn về phía Mỹ An, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Tô Hồng Ân.
Hồng Ân nhìn tôi trong khi lôi từ cặp ra một bộ đồ thể dục, ánh mắt đầy ẩn ý. Tôi nhìn cậu ấy một cái rồi quay đầu ra về.
Tôi từng nói chuyện với Hồng Ân, học cùng nhau bốn năm trời cùng một lớp thì cơ hội nói chuyện cùng nhau có rất nhiều, tôi khá chắc mình nắm bắt cậu rất tốt. Ít nhiều thì cậu ta sẽ hành động theo như những gì tôi nghĩ, chắc vậy.
Tôi trở về nhà, vừa vào nhà tôi liền đi thẳng lên phòng, tìm trong tủ đồ một bộ đồng phục thể dục bỏ nó vào ba lô, sau đó lấy điện thoại ra lướt lướt một chút rồi gửi đi một tin nhắn rồi mới đi xuống nhà.
Mẹ tôi đang dọn đồ ăn lên bàn, vừa thấy tôi xuống liền nói: "Gấp không con? Ăn trưa đi rồi đi."
Tôi nghe vậy thì nhăn mày: "Mẹ ơi, giờ ở trường của con sắp tổ chức thi cuối kỳ rồi, con phải vào trường học bài rồi ôn thi nữa, con hiện tại không có thời gian rảnh rỗi để ngồi ăn uống đàng hoàng đâu, mẹ hiểu giùm con cái đi."
Mẹ tôi đưa hai tay chống eo, nhìn tôi đầy chê bai nói: "Thế rồi có ăn không?"
"Dạ ăn."
* * *
Lớp mười chồn.
Hơn phân nửa lớp học đã ra về. Những người còn ở trong lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-quanh-toi-khong-duoc-binh-thuong/2736136/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.