“ E rằng qua nhiều năm sau, tôi sẽ quen biết rất nhiều người, viết rất nhiều câu chuyện hư cấu hoặc có thật, trải qua thất bại và thành công, quay qua quay lại hàng trăm công việc. Nhưng trong đó, dù sao vẫn có một người, cùng với lần đầu gặp mặt người đó.” —— Khánh Bồi
Trần Gia Hạo ở giường đối diện tới tận tối mới thong dong đến. Tôi và Giang Trọng Ngạn mới vừa giải quyết bữa tối xong ở tiệm cơm sinh viên, đẩy cửa bước vào phòng liền bị cả nhà của cậu ta khoa trương cho hoảng sợ.
Ban đêm, đại thiếu gia tay ôm Apple trắng oán hận tại sao lại không có internet, sau đó cha mẹ cậu ta đã giúp cậu ta sắp xếp đồ xong lại phàn nàn không có điều hoà, nóng không ngủ được. Tôi ngồi dưới đèn đọc sách, lúc đầu vẫn thỉnh thoảng trả lời vài câu, sau đó rốt cuộc chịu không nổi cậu ta ồn ào nên cũng ngậm miệng im lặng.
Liếc nhìn Giang Trọng Ngạn cũng đang im lặng, người kia đang mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen, đang hết sức tập trung xoay xoay Rubik. Trần Gia Hạo nói gì cậu cũng không phản ứng lại một câu, thỉnh thoảng chỉ buồn bực phát ra một tiếng hừ xem thường thật nhỏ từ xoang mũi.
Sáng hôm sau, sau khi rửa mặt xong, cầm khăn mặt và ly đánh răng trở vào phòng. Vừa vào liền nghe thấy tiếng bọn họ nói chuyện. Đại thiếu gia ném một câu “Cậu biết chỗ nào vậy sao không đi nhanh đi?”, liền thấy vẻ mặt Giang Trọng Ngạn tức tối, tôi vội vàng bỏ đồ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nho-can-sac-ivy/2433360/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.