Cố Bách nắm chặt hai món đồ trong tay, thấy Tiểu Nhạc ngồi trêngiường ngơ ngác nhìn mình, anh cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, chỉ muốnnhào qua ngay lập tức, nhưng may là vẫn còn chút lí trí, vì thế chỉ đứng im lặng tại chỗ.
Kì Nhạc thật sự rất muốn đào hố chôn Diệp Thủy Xuyên, làm thế này sẽkhiến Cố Bách hiểu lầm cậu có ý với anh, cậu lắp bắp giải thích: “Cáiđó..... Anh đừng cho là thật, anh hai tôi hay làm vậy lắm.”
“Tôi biết, không có gì đâu.” Cố Bách đặt hai món đồ lên tủ đầugiường, nhìn chúng một cái rồi quay sang nhìn người nào đó, trong lòngvẫn muốn nhào qua, anh thở dài, tiếp tục im lặng.
Kì Nhạc quan sát, thấy Cố Bách thật sự không để ý mới thở phào nhẹnhõm, cậu vội vàng ném chúng ném vào ngăn kéo, coi như chúng không tồntại. Cậu để Cố Bách nằm lên giường, tiếp theo đi tới cửa tắt đèn, sau đó mò mẫm trong bóng tối quay trở lại, thầm nghĩ đồ ngốc Dịch Hàng khôngquay lại nữa, rốt cuộc mình có thể ngủ ngon rồi. Cậu hài lòng nhắm mắtlại, chuẩn bị chìm vào mộng đẹp, ai ngờ trong lúc nửa mê nửa tỉnh độtnhiên bị người ôm vào lòng, cậu sợ tới mức tỉnh cả ngủ: “..... CốBách?”
Cố Bách có thể ôm được cậu, tâm tình rất là tốt, anh siết chặt cánh tay ôm cậu vào lòng, tiếp tục ngủ.
Kì Nhạc thử kêu thêm lần nữa, thấy người nọ vẫn không có phản ứng,chợt liên tưởng với việc mình bị ôm hôm trước, rồi lại nhớ tới lúc cònbé Cố Bách cũng luôn ôm mình ngủ, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nay-dien-roi/2151335/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.