Lập Viễn Sa lặng người đi ít phút mới nhạt nhẽo nhả ra được một câu, không khẳng định cũng chẳng là phủ định. Chủ đích không rõ ràng.
- "Nói vậy những gì báo chí đưa tin là không đúng sự thật sao!"
Nói lời này Kim Túc có phần thất vọng.
Lập Viễn Sa không hỏi lại. Hơi chau mày lục lại trang tin làm dậy sóng cộng đồng mạng cách đây chỉ mới vài tháng. Một kênh báo đã đồn thổi rằng ngày mà Lập Viễn Sa trở về Tiền Triều gầy dựng lại sự nghiệp có cả Đài Thái Ngữ theo cùng. Nhưng cô ấy chọn cách lui về làm hậu phương. Hiện cả hai đang chung sống vô cùng hạnh phúc dưới một mái nhà.
Môi khẽ động. Lập Viễn Sa từ tốn tích hợp đầy xúc cảm:
- "Nếu nó là thật thì em đâu phải nhìn người khác rồi nhìn lại mình để thèm thuồng cái cảm giác có người chờ mỗi tối đi làm về, đâu phải sợ bắt gặp những đôi tình nhân nắm tay nhau tản bộ trên vỉa hè để rồi thèm có người để mình chở che, nếu thật thì em cũng đâu quá khát khao cái cảm giác một lần được yêu thương như bây giờ."
Một câu thôi mà như vét cạn lòng sông. Phơi bày ra toàn cảnh cuộc sống đơn độc suốt 6 năm trời qua của người con gái trước mặt khiến Kim Túc nghẹn ngào khó tả. Trước mặt mọi người là quật cường, trên bàn thương lượng thì sẵn sàng nghênh chiến, trong mắt công chúng là một tượng đài bất diệt. Ấy vậy mà, sau cánh cửa hào quang, bước vào với căn phòng tối cô cũng chỉ là 1 con người bình thường. Muốn yêu và muốn được yêu. Nhưng có ai biết? Và mấy ai hay?
Kim Túc thấy sao mà cuộc đời của đứa em gái này quá chi là lận đận, càng nhìn càng khiến mình thêm xót xa. Chị thật chẳng mong muốn gì một cuộc tái ngộ trong âu sầu buồn bã. Bèn xoa xoa tay Lập Viễn Sa như tỏ bày sự thấu hiểu rồi nhanh chóng lảng sang chuyện khác:
- "Bà em và hai bác vẫn khỏe chứ! Sáng hôm trước chị đọc báo, thấy bác trai được nhà nước vinh danh ở mục y tế. Khâm phục bác thật!"
- "Ừm! Mọi người rất tốt. Công trình đó ba em mất rất lâu mới hoàn thành. Đưa vào sử dụng thực tế đã mấy năm nay rồi, bây giờ đem lại hiệu quả rất cao cho cộng đồng nên Tổng thống Dân Chủ Tiền Triều quyết định khen thưởng."
- "Mất nhiều thời gian như vậy chắc hẳn không dễ dàng gì."
Kim Túc gật gù thán phục. Lại nhớ ra một chuyện:
- "À mà tháng rồi chị có gặp mẹ em ở Thụy Sĩ nữa đấy. Trong cuộc thi Vua đầu bếp, mẹ em làm trưởng ban giám khảo ấy. Nhưng do lúc đó đi cùng với nam nghệ sĩ của công ty nên không ở lại đến cuối để chào hỏi bác gái được."
- "Khi nào chị rảnh có thể sang nhà em chơi mà. Hiện giờ chị còn làm chỗ cũ không?"
- "Hai đứa đi được 1 thời gian thì chị cũng xin nghỉ việc. Làm việc cho một người quỷ quyệt như vậy chị thật sự không cam tâm tình nguyện."
- "Còn chuyện gì nữa sao?"
Lập Viễn Sa nheo mày khó hiểu khi câu từ đầy rẫy dụng ý. Dẫu ngoài miệng nói không còn quan tâm đến những thứ có dính líu đến hai chữ Đại Hoàng nhưng Lập Viễn Sa thỉnh thoảng vẫn ngầm cập nhật thông tin về nơi đây vì cô vẫn luôn chờ tin tức của một người nên hầu như mọi sự đều nắm được trong lòng bàn tay. Kim Túc nói vậy khiến Lập Viễn Sa có chút ngạc nhiên.
- "Đâu chỉ Cư Cửu Hoan bị phốt vì bại lộ chuyện cấp ảnh để tung tin giả là Đài Thái Ngữ hẹn hò với Kiều Nhâm Lượng rồi tung đoạn clip của 2 đứa lên mạng xã hội, chơi xấu đồng nghiệp cùng công ty hòng hạ bệ, cặp kè với mấy tay đạo diễn già để nhận vai diễn mà Giang Thụy Khuê cũng sắp rồi."
- "..."
- "Khi đã vực dậy sau thời gian khủng hoảng nặng nề thay vì được cho là mát tay như trước thì số gạch đá mà Giang Thụy Khuê nhận chắc đủ để xây luôn cả vinh thự. Cách làm việc của bà ta khiến khán giả phẫn nộ, chăm lo cho gà mới bỏ bê người cũ. Chỉ những idol có độ nhận diện cao, đem về nguồn thu lớn cho công ty bà ấy mới chú trọng. Còn lại...coi như cỏ rác. Đỉnh điểm là khi Mộng Thùy Dương bị hacker tấn công, tung hết toàn bộ ảnh nóng lên mạng nhưng phía Giang Thụy Entertainment vẫn im hơi lặng tiếng ngầm cho qua thì công chúng chính thức quay lưng."
Kim Túc cẩn thận quét nhẹ mắt một vòng quanh mới nhẹ nhàng nhoài người tới gần cô hơn, tông giọng hơi hạ dần:
- "Mới đây ít hôm có người chụp lại được bằng chứng bà ta hối lộ tiền để chuộc Cư Cửu Hoan ra sau khi bị bắt vì tội bán dâm. Công an đã vào cuộc điều tra rồi. Cộng thêm tội trốn thuế nữa chắc không lâu thì hai mẹ con bà ấy cũng đoàn tụ ở một nơi mới."
- "Không còn nắm bắt nhiều nhưng em thấy đại đa số những năm trở lại đây idol đào tạo ra không còn chất lượng như trước nữa. Uy tín của Giang Thụy Entertainment trên thị trường sụt giảm rất nhiều, bị các công ty khác chèn ép rất khắc nghiệt. Trên bảng xếp hạng quý nào cũng hạng nhất từ dưới đếm lên."
- "Ngoài cái vỏ bọc nguyên vẹn ra coi như Giang Thụy Entertainment không còn gì giá trị, trong ruột rỗng tuếch hết cả rồi, chi nhiều chứ thu lại chẳng có bao nhiêu. Những nghệ sĩ khác cùng thời với em ráng 1, 2 năm nữa hết hợp đồng thì cũng được chiêu mộ sang các công ty hàng đầu hoặc hoạt động tự do. Producer, dancers, staff, tài xế, vệ sĩ,...chẳng còn một ai trụ lại đó. Nhân viên của Giang Thụy Khuê bây giờ đều là những người mới, chưa hề có kinh nghiệm, công ty lớn không thể vào mới xin làm cho bà ấy thôi."
Lập Viễn Sa thở nhẹ.
- "Lúc em đi cổ phiếu đã âm rồi, có thể tăng lại và trụ được đến ngày hôm nay, Giang Thụy Khuê đúng là có bản lĩnh.". Xin hã𝓎 đọc 𝐭ru𝓎ện 𝐭ại { 𝖳𝖱 u𝘔𝖳𝖱U𝙔𝑬N﹒VN }
- "Không phải xem thường chứ cũng không hoàn toàn bằng năng lực. Nhỏ em của chị còn làm ở đó nói nhờ có ông chồng cũ của Giang Thụy Khuê gánh tiếp, rót vốn vào để duy trì công ty. Em cũng thừa biết mà, bây giờ giải trí cạnh tranh có thua kém gì kinh doanh đâu."
- "Chứ sao nói hai người ly hôn? Chồng Giang Thụy Khuê đã cưới ngay vợ mới. Còn day dưa chi nữa?"
Cô hớp một ngụm nước vừa nghe vừa vấn mắc.
- "Cô vợ mới vô sinh mà đầu năm ngoái ông ta bị đột quỵ. Bây giờ cái gia tài kết xù đó cần người thừa hưởng để cai quản. Có lẽ có khuất mắt gì giữa hai vợ chồng nên ông ta mới không tin tưởng người đang cùng chăn gối, tìm lại Cư Cửu Hoan cha cha con con nói lời ngon ngọt."
- "Cư Cửu Hoan bê tha như vậy chắc ông ta cũng bất mãn lắm."
"Haizzz"
- "Chị thấy không nay thì mai sẽ sập thôi."
- "Gieo nhân nào gặt quả ấy. Nhưng nói gì thì em cũng nợ Giang Thụy Khuê một lời cảm ơn. Nhờ có bà ấy mà em mới có được một hành trình 10 năm đáng nhớ."
Lập Viễn Sa thấy có chút tội nghiệp. Cảm xúc đấy cũng là đúng thôi. Sai là Cư Cửu Hoan sai với cô. Còn ơn thì là cô mang của Giang Thụy Khuê. Bà ta ngoài thương con quá mức, biến bảo bọc thành vung túng quá đáng, xét cho cùng, khách quan mà nói thì cũng chưa làm gì có lỗi với cả Lập Viễn Sa và Đài Thái Ngữ.
- "Nhưng đó cũng là do bà ta tự chuốc lấy. Ồn ào của em em cũng đã tự giải quyết. Dứt đã dứt từ 6 năm trước rồi, em đừng để tâm chi cho phiền lòng."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]