Nghe được lời nói ấy, Trần Minh nở một nụ cười nhẹ trên môi và tiếp tục hát, Băng Huyết cũng tiếp tục nghe những giai điệu nhẹ nhàng, êm tại ấy. Rồi ít
phút sau Băng Huyết hỏi Trần Minh một câu với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng cũng vô cùng tinh nghịch.
- Anh hát vậy chắc nhiều người theo lắm nhỉ?
Trần Minh ngừng lại, nhìn Băng Huyết một hồi lâu rồi buông lời trêu chọc nhỏ rằng:
- Đương nhiên rồi, gái theo anh một hàng dài lẫn đó.
Nhỏ lập tức bĩu môi nhìn cậu, giả vờ không vui, tuy nhiên nhỏ không thể giấu nổi điệu cười của mình. Khi thấy điệu bộ này của nhỏ, cậu nhếch môi cười, đoán ra được ngay nên nói:
- Có điều, không phải con gái nào cũng được nghe anh khác vậy đâu? Ngoài mẹ anh ra thì còn một người nữa.
Băng Huyết lúc này ngơ ngác, hỏi:
- Ai vậy ạ?
Trần Minh chẹp miệng, đặt đàn guitar xuống một bên rồi lỗi nhỏ tới gần hơn và ôm chặt, nhỏ thì chưa kịp phản ứng gì nên cứ ngơ ra đó. Cậu mới bảo rằng:
- Em chứ ai.
Băng Huyết nghe xong thì bật cười, Trần Minh thấy vậy mà hôn nhẹ lên môi nhỏ một cái. Rồi cả hai cũng như Thanh Đam và Thiên Thiên, họ cũng ngắm bầu trời đêm đầy sao.
Còn Vương Kiệt và Cảnh Nghi thì cả hai đã vào bên trong trại ôm nhau ngủ rồi. Họ ngủ say không quan tâm đến sự đời. Nhất Luân và Tuấn Hàn thì đang cầm điện thoại chơi game. Chơi cũng tầm 15 phút gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-do-co-anh/3742830/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.