🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe được lời nói ấy, Trần Minh nở một nụ cười nhẹ trên môi và tiếp tục hát, Băng Huyết cũng tiếp tục nghe những giai điệu nhẹ nhàng, êm tại ấy. Rồi ít

phút sau Băng Huyết hỏi Trần Minh một câu với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng cũng vô cùng tinh nghịch.

- Anh hát vậy chắc nhiều người theo lắm nhỉ?

Trần Minh ngừng lại, nhìn Băng Huyết một hồi lâu rồi buông lời trêu chọc nhỏ rằng:

- Đương nhiên rồi, gái theo anh một hàng dài lẫn đó.

Nhỏ lập tức bĩu môi nhìn cậu, giả vờ không vui, tuy nhiên nhỏ không thể giấu nổi điệu cười của mình. Khi thấy điệu bộ này của nhỏ, cậu nhếch môi cười, đoán ra được ngay nên nói:

- Có điều, không phải con gái nào cũng được nghe anh khác vậy đâu? Ngoài mẹ anh ra thì còn một người nữa.

Băng Huyết lúc này ngơ ngác, hỏi:

- Ai vậy ạ?

Trần Minh chẹp miệng, đặt đàn guitar xuống một bên rồi lỗi nhỏ tới gần hơn và ôm chặt, nhỏ thì chưa kịp phản ứng gì nên cứ ngơ ra đó. Cậu mới bảo rằng:

- Em chứ ai.

Băng Huyết nghe xong thì bật cười, Trần Minh thấy vậy mà hôn nhẹ lên môi nhỏ một cái. Rồi cả hai cũng như Thanh Đam và Thiên Thiên, họ cũng ngắm bầu trời đêm đầy sao.

Còn Vương Kiệt và Cảnh Nghi thì cả hai đã vào bên trong trại ôm nhau ngủ rồi. Họ ngủ say không quan tâm đến sự đời. Nhất Luân và Tuấn Hàn thì đang cầm điện thoại chơi game. Chơi cũng tầm 15 phút gì đó thì cả hai ngưng, cất điện thoại đi rồi ngước lên nhìn cảnh trời đêm. Đột dưng Nhất Luân cất giọng hỏi Tuấn Hàn:

- Sau này mày muốn làm gì?

Nghe nói này, cậu ta có chút sửng lại, lúc trước, khi cậu ta là Tiêu Bách Thịnh, cậu ta là một tổng giám đốc của một công ty xây dựng. Bây giờ, cậu ta lại là con trai của một nhà giàu tiếng tăm và có khả năng sẽ thừa kế công ty bố mẹ. Cũng tốt, cũng đã kinh nghiệm nên chắc không sao. Đang suy nghĩ vu vơ thì Nhất Luân làm cậu ta giật mình.

- À, quên. Sau này có gì bố mẹ mày cũng giao công ty cho mà.

Tuấn Hàn cười trừ một cái rồi bảo:

- Cũng phải học cho mày. Giống như mày, sau này làm trong bệnh viện của bố mẹ.

Nhất Luân chẹp miệng đáp:

- Chán.

Tuấn Hàn đứng dậy, lấy tay phủi áo mặc dù không bẩn, nhìn xuống bạn mình mà nói:

- Chán thì giờ đi ngủ thôi.

Nhất Luân cũng đứng dậy theo, nhíu mày tỏ vẻ thắc mắc hỏi:



- Có vậy luôn hả?

Tuấn Hàn nhếch mép rồi quay người lại, đi tới chỗ lều trại, vừa đi vừa trả lời:

- Có chứ.

Chàng trai tên Nhất Luân ngơ ngác rồi đi theo rồi hỏi cậu ta sao mấy tháng toàn nói câu bá đạo được hay quá vậy? Đơn giản thôi, tại cậu ta trước giờ vậy, do cậu ta đâu có phải chính gốc đâu, nhưng hiện tại cậu ta đã là chủ của cơ thể này, hoàn thành mong ước của chủ cũ.

Ngày hôm sau, cả đám ăn sáng bằng bánh mì ngọt và hộp sữa tươi. Khi đã ăn xong họ dọn dẹp một chút rồi chụp chung với nhau vài bức ảnh để khoe trên mạng xã hội. Không chỉ chụp cả nhóm mà còn chụp ảnh đôi, ảnh ba,...

Và các lượt thích và bình luận bắt đầu xuất hiện vèo vèo. Mấy lượt bình luận thường các bạn cùng lớp và xã giao viết vào.

Còn riêng Thanh Đam thì như thế này:

"Trời ơi! Tác giả có người yêu rồi kìa!" - Milo cho kẹo nè.

"Quaooo, xịn nha tác giả!" - Vivi.

"Đẹp quá chị ơi!" - Pop pop.

Thiên Thiên ngó qua xem thử, mỉm cười rồi lại bị dập tắt với một bình luận: "Chia tay điiii! Chia tay điiii!". Thanh Đam cũng không vui khi thấy nó. Anh lập tức giật lấy điện thoại của cô mà đáp trả lại bình luận đó: "Bạn là ai mà bảo chúng tôi phải chia tay?", không kèm bất kỳ biểu tượng nào.

Căng quá!

Người đó mới phản hồi lại: "Đùa, đùa thôi. Đừng căng tác giả ơi!".

Đùa ngó vô duyên ghê luôn á!

Thiên Thiên mới trả lời lại: "Mong bạn lần sau lựa lời mà nói nhé. Mình không thích kiểu đùa này. Cảm ơn bạn!".

Người đó đã gửi một nhãn dán đầy yêu thương nhưng anh không chút bận tâm nào. Còn cô ở bên cạnh mà trố mắt nhìn.

Anh đưa lại điện thoại cho cô và nói:

- Trả em nè.

Cô cầm lấy, cười bảo:

- Em định lơ đi á.

Thiên Thiên xoa đầu cô rồi ôn nhu nói:

- Không phải lúc nào cũng lơ đi đâu vịt con. Đôi khi chúng ta phải nói thẳng với người ta.

Cô khẽ gật đầu đáp:



- Da.

Chơi thêm một lúc nữa, họ bắt đầu dọn dẹp lều trại, các vật dụng cá nhân đều bỏ vào balo. Những gì gọi là rác thì họ bỏ gọn vào một bao to rồi bên ra bỏ vào thùng rác. Mấy bé nhỏ ở quanh đó thấy họ làm nên cũng bắt chước theo. Trần Minh để ý được, vì vậy mà cất tiếng khen ngợi:

- Ui chao, giỏi quá!

Mấy bé nhỏ được khen nên cười híp cả mắt. Những người lớn ở đó cũng gật gù, tắm tắc khen ngợi. Hành động tốt mà, phải dành cho những lời hay thôi!

Sau đó, họ lên xe và bắt đầu về lại thành phố Dưa Hấu đầy náo nhiệt. Tại cũng là ngày nghỉ nên họ cũng ghé vào một siêu thị gần đó để chơi. Cảnh Nghi bị hai cô gái trong nhóm kéo đi mua gấu bông. Nói cho cậu ấy cũng rất thích gấu bông nên cũng rất vui vẻ.

Còn các anh thì cũng đi quanh và mua tặng cho người yêu. À, có hai người còn độc thân thì tự mua cho chính mình, cũng rất vui.

Và sắp đến mùa lễ hội rồi nên họ sắm sửa thêm một chút cũng không sao.

Tầm 1 tiếng sau, hai cô nàng và Cảnh Nghi chạy đến chỗ các anh. Vương Kiệt nhếch môi cười, tiến lại gần Cảnh Nghi rồi nựng má, nói:

- Mua xong rồi sao?

Cảnh Nghi gật đầu đáp lại:

- Da.

Nhất Luân cười tít mắt bảo:

- Tính tiền rồi về hạ?

Tất cả đồng loạt trả lời:

-Ừ.

Nói rồi họ đi về. Đường ai nấy về. Cặp nào nấy về.

Khi Thiên Thiên đã chở Thanh Đam về lại nhà của cô thì có dặn dò rồi đã đưa món đồ mà anh mới mua được. Một cái sợi dây chuyền có hình tượng là hình cỏ bốn lá. Cô thích nó lắm, ngắm miết thôi.

- Vậy anh về nhé. Có gì thì gọi cho anh.

- Dạ, anh về cẩn thận nhé.

Cô nói rồi hôn má anh một cái, còn anh thì hôn môi nhẹ cô rồi đi ngay. Bóng dáng anh mờ dần thì cô mới bước vào nhà. Cô chào hỏi mấy dì giúp việc và bác quản gia, sau đó lên phòng tắm rửa, hát hò, nhảy cà tưng rồi ngủ đến trưa. Khi bác quản gia gọi thì cô mới lò mò bước ra khỏi giường và ăn trưa. Ăn xong thì cô tự dọn dẹp, mặc dù mấy dì bảo không cần.

- Dạ, cho con phụ đi mà. Chứ con cũng đang rảnh.

Được rồi, cô chủ cẩn thận nhé.

- Dạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.