Thiên Thiên nghe thế đắc ý cười rồi nhìn Thanh Đam với ánh mắt tự hào. Cô nhận ra điều đó từ anh, cô có chút ngại ngùng. Thực ra Tuấn Hàn cố gắng làm sao cho đỡ bị lộ mức có thể thôi chứ cũng không biết hai anh chàng, chỉ biết Băng Huyết vì đã gặp buổi hôm đó thôi.
- Cục cưng ngại gì đấy?
Từ "vịt con" chuyển thành "cục cưng", cũng phải thôi, đây là nơi đông người mà, nếu gọi thế thì kỳ lắm. Cô nghe vậy liền có hơi đỏ mặt, bảo:
- Không có chọc nha.
Băng Huyết bên cạnh cười khúc khích, nói lời trêu chọc:
- Thanh Đam đỏ mặt đáng yêu xỉu!
Trần Minh mới vòng quanh đứng cạnh Băng Huyết mà giơ tay xoa nhẹ má nhỏ, mở miệng bảo rằng:
- Cô cũng đáng yêu!
Băng Huyết nhăn mặt khó hiểu, tại nó cũng không liên quan gì lắm với câu nói vừa nãy của nhỏ. Mặc dầu vậy, nhỏ vẫn để yên cho cậu xoa má, bởi nhỏ thấy tay cậu ấm áp đến lạ lùng, có gì đó cuốn cuốn.
Mấy người đang nói chuyện vui vẻ thì tự dưng tất cả đều tắt nắng đi vì một người đang tới gần. Đó chính là Quý Quân. Hắn ta cùng với người yêu tới chào hỏi. Nói chung vì phép lịch sự cả thôi, dù gì cũng bữa tiệc của gia đình hắn, không muốn làm mất mặt mũi của hắn, kể cả gia đình hắn.
- Ai chà, người yêu cũ của tôi đẹp quá nhỉ?
Hắn nhìn cô với con mắt thèm thuồng, Thiên Thiên thấy được nhưng cứ xem vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-do-co-anh/3739649/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.